Cuối cùng làm được đồ ăn tối đen tuyệt đối.
Cho nên, xin tha thứ cô - người phụ nữ có danh hiệu “ngu bếp” này đi!
Chưa đến chốc lát, trong phòng bếp liền bay ra mùi hương thơm nồng trứng gà cà chua, cổ họng Nam Tiểu Tố nuốt một cái, bụng rất nỗ lực “ùng ục” kêu hai tiếng,
“Kỳ Mộ Phi, anh nấu xong chưa?”
Kỳ Mộ Phi bưng hai tô mỳ hồ điệp đi ra từ phòng bếp, sau đó đặt ở trên bàn cơm,
“Rồi.”
Vẻ mặt Nam Tiểu Tố sói đói vồ mồi, hai mắt “soạt soạt” bốc lên ánh sáng, vừa muốn đứng lên, đã bị Kỳ Mộ Phi đi tới ôm lấy.
……
Tiếp theo, mỗ nữ bưng một tô mỳ hồ điệp trứng gà cà chua tràn ngập ăn hết đến cả nước canh rồi, vẻ mặt hạnh phúc oa oa kêu to,
“Like nha!”
Kỳ Mộ Phi đột nhiên nhướng mày, gật gật đầu.
Nam Tiểu Tố lại hỏi tiếp,
“Kỳ Mộ Phi, ngoại trừ nấu mỳ anh còn biết nấu gì khác không.”
“Đều biết.” Mỗ nam rất cao ngạo.
“Tôi dựa vào **!” Nam Tiểu Tố vểnh miệng trơn bóng, trợn trắng mắt một cái thật sâu, “Đàn ông ưu tú như vậy, không sợ bị người hận à!”
Kỳ Mộ Phi, “……”