“Bụp!”
Diệp Quân Lâm đánh vào đầu Thẩm Trường Sinh.
Ngay lập tức, mắt, mũi, tai và miệng của Thẩm Trường Sinh tràn đây máu, cả người anh ta lập tức như mất đi hơi thở.
“Phun!”
Thẩm Trường Sinh mềm nhữn ngã xuống đất.
Thẩm Trường Sinh đã nhiều lần xúc phạm mẹ anh và đẩy mẹ anh xuống vực sâu!
Nếu không phải vì Thẩm Trường Sinh nhìn trúng mẹ anh, muốn bá đạo chiếm lấy mẹ anh thì mẹ anh cũng sẽ không có số phận hiện tại!
Ánh mắt Diệp Quân Lâm vô cùng lạnh lùng.
“Bùm!!”
Cảnh tượng trước mắt đến quá nhanh khiến đám người Gia Cát Thanh không kịp cảnh giác.
Trước khi bọn họ kịp phản ứng, Diệp Quân Lâm đã ra tay trước.
Tất cả đều ngơ ngác!
Mọi người trong phòng như chết lặng.
Diệp Quân Lâm thực sự đã giết Thẩm Trường Sinh ngay trước mặt Gia Cát Thanh trong khách sạn Hòa Bình!
Quá can đảm!
Lần đầu tiên trong lịch sử!
Anh hoàn toàn không coi Gia Cát Thanh, người mạnh nhất Hoa Hải ra gì.
Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
“Cậu cậu cậu…
Gia Cát Thanh nhìn chăm chằm Diệp Quân Lâm, một lúc lâu cũng không nói được lời nào, anh ta thực sự sắp ói ra máu.
Đáng ghét!
Thật sự vô cùng đáng ghét!
Hôm nay, hành động của Diệp Quân Lâm đã phá vỡ các quy tắc của Khách sạn Hòa Bình, khiến khách sạn Hòa Bình hoàn toàn mất hết thể diện, sau nay bọn họ không có cách nào tiếp tục ở lại Hoa Hải nữa.
Sở dĩ Khách sạn Hòa Bình nổi tiếng ở Hoa Hải là vì mô hình Khách sạn Hòa bình độc đáo – chỉ cần bạn trở thành khách của Khách sạn Hòa Bình thì không ai dám động đến bạn.
Nhưng hôm nay mọi thứ đã bị phá vỡi Có người không chỉ xông vào khách sạn Hòa Bình mà còn giết chết một vị khách ngay trước mặt ông chủ.
Đây là sự xấu hổ lớn nhất trong lịch sử của Khách sạn Hòa bình!
Đó cũng là nỗi đau mà Gia Cát Thanh cả đời không thể xóa bỏ!
“Được rồi, tôi xong việc rồi, tôi đi đây.”
Diệp Quân Lâm phủi tay, mỉm cười nói, sau đó cùng đám người Tây Phương quay người rời đi.