“Ngoài ra, Tam đại cao thủ tuyệt đỉnh Phá Quân, Thất Sát, Tham Lang đệ tử của Chiến Thần Tu La đã đi bảo vệ mẹ của ngài rồi!”
“Vẫn mong Chiến Thần Côn Luân đặc biệt đi đối phó Điện Thái Hòa, phía sau có chúng tôi chống đỡ, phía sau có Lạc Việt Vệ Binh Viêm Long làm động tác chào kiểu quân đội.
Sau khi Diệp Quân Lâm đáp lễ, anh chỉ huy đội xông vào cuộc chiến tiêu diệt Điện Thái Hòa…
Giang Hải, gân trang viên Bảo Đức Danh.
Các cao thủ nước ngoài vừa muốn ra tay thì đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.
Ngay sau đó một mũi tên đẫm máu bay qua…
Tuy rằng phái đến đây đều là những cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng họ phải đối mặt với thứ đáng sợ và đã man kinh khủng đó chính là Thất Sát, Tham Lang, Phá Quân.
Bọn họ đều là những người kế thừa các mặt tàn bạo dã man của sư phụ Chiến Thần Tu La.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không nương tay khi trong chiến đấu.
Chí Oánh không hề hấn gì.
Phía bên kia, sân-bay Tinh Quốc thành phố Ngàn Sao.
Ngay khi Đỗ Thiên Nhất đi xuyên qua màn hình lớn, đãnhìn thấy đám người Đoàn:Từ Nhiệm xuống máy bay rồi.
“Tất cả nghe lệnh của tôi…”
Ngay khi anh ta muốn ra lệnh, lại ngửi thấy mùi tanh như máu.
Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy mọi người xung quanh anh ta đều gục ngã trong vũng máu.
Phía sau có một người đang nhìn chằm chằm vào anh tat Dáng dấp của người này hơi gầy, trên khuôn mặt của người đó đang đeo một cái mặt nạ ác quỷ.
“Lạc Việt Tu… Chiến Thần Tu La…”
Đỗ Thiên Nhất nuốt nước bọt một cách hung hãn.
“Mau ra lệnh cho đám người của anh dừng tay lại! Đừng ép tôi giết chết toàn bộ! Tôi đã bảo vệ Lý Từ Nhiệm, thì ai cũng đừng hòng động vào cô ấy!”
Trần Hữu Đạo lạnh lùng lên tiếng.
Đỗ Thiên Nhất không dám tin vào những gì anh ta nghe thấy: “Không thể nào! Không phải anh có mâu thuẫn với Chiến Thần Côn Luân sao?
Sao anh có thể vượt ngàn dặm xa xôi để bảo vệ người phụ nữ của kẻ đó? Chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra được!”
Tất cả mọi người ở nước ngoài đều biết chuyện mâu thuẫn bấy lâu nay giữa Chiến Thần Côn Luân và Chiến Thần Tu La.
“Đúng! Không hề sai! Đúng là tôi và Diệp Quân Lâm có mâu thuần như nước với lửa không thể hòa thuận, có mặt tôi ở đó thì không có anh †a, có anh ta thì không có tôi: Nhưng các người đã bỏ qua một điều, chúng tồï đều là người Lạc Việt!
Đừng hòng có mưu đồ với.Lạc-Việt!”
Trần Hữu Đạo lạnh lùng và tàn nhẫn nói.