“Lần này nhà họ Quách đã quyết tâm giết cậu ta, ngay cả 3000 người bảo vệ cậu ta cũng sẽ chết thảm!”
Trương Văn Thống nói ra sự thật.
“Hả?” Lúc này Lý Từ Nhiệm mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
“Thế à? Sao tôi còn chưa chết nhỉ?”
Lúc này, một giọng nói vang lên khiến Trương Văn Thống hoảng sợ ngã xuống đất.
“Mallt”
“Ma gì mà ma? Ông còn sống khỏe lắm!”
Diệp Quân Lâm mắng.
“Cậu thật sự không sao ư?” Đám Ngô Thị Lan đều đứng dậy nhìn Diệp Quân Lâm.
“Tôi có thể bị sao chứ?”
“Nhà họ Quách đâu? Chẳng phải nhà họ Quách đi tìm cậu sao?” Ngô Thị Lan khó tin hỏi.
“À, tôi đuổi đi rồi, sau này sẽ không còn nhà họ Quách nữa.” Diệp Quân Lâm nói.
“Cái gì? Sao có thể chứ!” đám Ngô Thị Lan đều không tin.
Trương Văn Thống nhanh chóng nhờ cậy quan hệ tìm hiểu tình huống, sau đó sắc mặt anh ta chợt thay đổi, kinh ngạc không nói nên lời: “Đúng là… nhà họ Quách đã biến mất khỏi Hoa Lư, chẳng biết đâu… Chuyện này…”
“Là thật ư?” Đám Ngô Thị Lan, Trịnh Quốc Thắng đều lộ vẻ khó tin.
Trịnh Văn Viễn cười nhẹ nhõm, nhà họ Quách khiêu khích vị này khác nào tìm chết đâu?
Lý Từ Nhiệm kéo tay Diệp Quân Lâm, nhỏ giọng hỏi: “Lại là ông chủ bí ẩn của tập đoàn Minh Cường làm đúng không?”
Diệp Quân Lâm sửng sốt, sau đó gật đầu. Anh chính là ông chủ của tập đoàn Minh Cường, đúng là anh làm còn gì.
“Chúng ta lại nợ người ta một ân tình, không biết nên đáp trả như thế nào đây.”
Lý Từ Nhiệm cười nói.
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Nếu không được thì nhường anh cho người ta đi.”
“Không được, điều kiện khác còn được, nhưng chuyện này thì không được!” Lý Từ Nhiệm lắc đầu. Cô đã yêu Diệp Quân Lâm đến tận xương tủy. Ban đầu cô mong chờ chồng mình sẽ là người mặc tây trang biết bày mưu nghĩ kế, mặc quân trang có thể bảo vệ quốc gia. Nhưng bây giờ, bất kể Diệp Quân Lâm là người như thế nào, cô đều thích.
Bởi vì cô biết Diệp Quân Lâm sẽ yên lặng bảo vệ cô.
“Ông nội, bà ngoại, ông ngoại, hôm nay con xin thanh minh với mọi người, con sẽ tự quyết định hôn nhân của mình. Con sẽ vẫn gả cho Quân Lâm, chờ anh ấy cho con một lễ cưới hoàn hảo!” Lý Từ Nhiệm bày tỏ thái độ của mình ngay trước mặt hai nhà Đoàn Trịnh. Diệp Quân Lâm rất cảm động, chỉ cần Lý Từ Nhiệm tin tưởng mình là được rồi.
Người nhà Đoàn Trịnh đều thở dài, sao mãi mà không thể thoát khỏi Diệp Quân Lâm? Đúng là nghiệp chướng. Ngô Thị Lan chỉ còn cách từ bỏ ý nghĩ này, bà ta đã chịu đủ bài học từ lần này.
Hoa Hải là thủ đô kinh tế của Việt Nam, được gọi là hòn ngọc viễn đông. Hoa Hải còn cao cấp hơn cả những thành phố hạng A như Hoa Lư hay Thiên Danh, bởi vì ở đây có mấy vương tộc tọa trấn, thực lực kinh tế vô cùng kinh người. Song hôm nay, giới thượng lưu Hoa Hải lại bị chấn động, bởi vì tổng hội trưởng Quách Khôn Từ của công hội Hoa Hải đã mất, ngay cả nhà họ Quách cũng bị hủy diệt.