Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc thì cô ta đến đây để làm gì vậy?

Đúng lúc này thì cửa phòng làm việc được mở ra.

Diệp Quân Lâm đi vào.

“Có quỷ!”

Nhìn thấy Diệp Quân Lâm, Quan Liễu Yên thét lên một tiếng.

“Quỷ?”

Lý Từ Nhiệm càng nghỉ ngờ hơn.

Cái người tên Quan Liễu Yên này vì sao lại nói chuyện mê sảng như vậy?

“Tôi là quỷ ở đâu vậy?

Diệp Quân Lâm cười cười.

Gương mặt của Quan Liễu Yên hoảng sợ, không thể tin được, nhìn chằm chảm vào Diệp Quân Lâm.

“Cô ta thật kì lạ mà, nói cái gì đó mà không thể giải thích được!”

Đôi mắt đẹp của Lý Từ Nhiệm hơi nhíu lông mày lại, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia hoang mang.

“Cô ta đến là để dập đầu với anh sao?”

Nói xong, Diệp Quân Lâm kéo Quan Liêu Yên đang ngây người ra khỏi phòng làm việc, đi đến cửa chính của công ty.

Lúc này, Quan Liễu Yên mới dần dần kịp phản ứng.

“Anh… Vậy mà anh lại không chết sao?”

Quan Liễu Yên không thể tin được mà hỏi.

“Tôi đã nói với cô từ sớm rồi, là tôi sẽ không chết!”

Diệp Quân Lâm cười cười.

Quan Liễu Yên vội vàng gửi tin nhắn xác nhận tin tức.

Diệp Hiệu cho cpp ta đáp án là quả thật anh †a không chết!

“Tại sao anh lại còn sống cơ chứ? Điều này không có khả năng!”

Quan Liễu Yên có trăm điều không thể giải thích được.

“Sao nào? Là cô sắp xếp người muốn giết tôi à?”

Nụ cười ở khoé môi của Diệp Quân Lâm thêm sâu säc hơn.

“Không phải, tôi đi trước…”

Quan Liễu Yên quay người muốn rời đi.

“Từ từ, tôi đã để cho cô rời đi sao?”

Giọng nói của Diệp Quân Lâm vang lên.

“Sao nào? Chẳng lẽ anh sẽ không thả tôi đi sao? Anh muốn làm gì?”

Quan Liễu Yên cũng không sợ Diệp Quân Lâm.

Anh ta cũng chỉ là một đứa con hoang có thể bị giết chết bất cứ lúc nào mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK