“Tôi không sai, tại.sao phải xin lỗi chứ? Đầu óc các người có vấn đề à?”
Diệp Lâm Quân nhìn,bọn-họ như nhìn thấy một lũ ngốc. “
“Được, anh không chịu xin lỗi có đúng không?”
“Tôi đề nghị bãi bỏ chức giáo quan này của Diệp Lâm Quân! Nguyên nhân rất đơn giản, kế hoạch đào tạo của cậu ta rất trẻ con! Chuyện này.
ai cũng biết!” Thiệu Hình Thiên đề nghị.
“Tôi đồng ý!”
“Tôi đồng ý!”
Tất cả các học viên đều đồng ý.
Tất cả mọi người đều biết huấn luyện của Diệp Lâm Quân.
Thiệu Hình Thiên và các học viên không có phóng đại lên.
Đúng là giống như nhà chòi vậy.
Luyện một số thứ cơ sở đến nỗi không thể nào cơ sở hơn.
Vẫn là luyện chung với mấy đứa nhóc.
Gánh nước, leo núi, đánh quyên.
Đây là tới để tập gym chắc? Kế hoạch Tiềm Long là muốn rèn đúc ra được Nhất Vũ Kiên Vương!
Chơi đùa như thế này thì làm sao mà được! Đám người Kim Phụng Thiên đã phản ứng rất nhiêu lần.
Bọn họ cảm thấy Diệp Lâm Quân không xứng làm huấn luyện viên, nhưng đều đã bị người phụ trách đè ép xuống.
Nhưng bây giò đã bạo phát một cách triệt để rồi.
Các học viên không đồng ý, có vấn đề lón rồi.
“Bây giò xin lỗi cũng chẳng có tác dụng gì! Tất cả chúng tôi yêu cầu đuổi Diệp Lâm Quân ra khỏi vị trí huấn luyện viên.
Nếu không thì chúng tôi không làm nữa!” Một trăm học viên đều không đồng ý.
Kim Phụng Thiên và đại sư luyện thể thuật đều ủng hộ đuổi Diệp Lâm Quân.
Vệ binh Viêm Long nể tình cảm lúc trước muốn giữ Diệp Lâm Quân lại, dù sao vẫn phải cần mặt mũi.
Nhưng từ hiệu quả mà nói thì Diệp Lâm Quân huấn luyện đúng là rối loạn.
Luyện mấy thứ cơ sở như thế có hiệu quả gì chứ? Vậy nên Diệp Lâm Quân chẳng có chút tác dụng nào trong trong kế hoạch Tiêm Long này! “Ngài xem đi, ngài vẫn nên rời khỏi đây đi, tốt cho cả hai bên”
Người phụ trách nói với vẻ uyển chuyển.
“Đúng, anh mau rời khỏi đây đi! Anh ở chỗ này chính là làm hại những thiên tài này!” “Tôi nghĩ nếu không có anh ở đây thì tốc độ của các học viên này sẽ tăng gấp ba gấp năm lần! Giọng nói lạnh lùng của Kim Phụng Thiên vang lên! Các học viên nhao nhao hùa theo.
Có vẻ như là huấn luyện của Diệp Lâm Quân làm chậm trễ sự tiến bộ của bọn họ đúng không?
Nếu không có Diệp Lâm Quân thì nói không chừng tốc độ của bọn họ đã tăng lên gấp trăm rồi.
“Diệp Lâm Quân nhất định phải rời đi!” “Nếu không chúng tôi rời khỏi đây.’ Thái độ của bọn họ rất quyết liệt.
Người phụ trách và Lý Trường An nhìn về phía Diệp Lâm Quân với vẻ khó xử: “Ngài nhìn…
Diệp Lâm Quân cười cười rồi nói: “Được, vậy tôi rời đi nhưng các người không nên hối “Anh đi chúng tôi còn vui mà chẳng kịp kia, hối hận cái gì chứ?”
Thiệu Hình Thiên vô cùng vui vẻ.
“Bởi vì một khi kiông có tôi huấn luyện cho các người thì các người sẽ không thể nào tiến bộ!