Ông cụ Lâm nhìn anh ta, tức giận nói: “Nói? Lý do là gì?”
Lâm Hiếu Thiên là chủ thế gia, một người từng trải qua nhiều sóng gió cuộc đời.
Mắt nhìn người của ông ta rất chuẩn.
Vừa nhìn sơ qua đã có thể thấy rằng Cao Khánh Dư không bình thường.
Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra nên anh ta mới như vậy.
“Nói đi, chắc hẳn cậu đã trải qua chuyện gì mới đưa ra quyết định như vậy!”
Lâm Hiếu Thiên chắc chắn.
Dù sao lúc trước Cao Khánh Dư đã chấp nhận xong xuôi hết rồi.
Cao Khánh Dư gần như sắp khóc.
“Tôi sợ…
Cao Khánh Dư thì thào.
“Hả? Anh đang nói cái gì vậy? Hình như là sợ cái gì đó?”
Lâm Hiếu Thiên hỏi.
Cao Khánh Dự.nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông cụ Lâm, xin ông đừng hỏi lý dô ñữa, đây là chuyện của tôi, tôi yêu cầu ông huỷ bỏ hôn ước!”
“Anh không sợ bị tôi trách phạt sao?”
Lâm Hiếu Thiên rõ ràng đang tức giận.
“Tôi không sợt Tôi van xin ông cụ Lâm huỷ bỏ hôn ước! Tôi sẽ gánh chịu tất cả hậu quả! Muốn đánh muốn giết gì cũng được!”
Cao Khánh Dư hoàn toàn bộc phát ra rồi.
Thà xúc phạm nhà họ Lâm cũng không dám động đến Diệp Lâm Quân.
“Hả?”
Thái độ coi thường cái chết của Cao Khánh Dư khiến đám người Lâm Hiếu Thiên ngạc nhiên.
Ngay cả Lý Từ Nhiệm cũng rất tò mò.
Làm sao vậy?
Cao Khánh Dư dù chết cũng muốn huỷ bỏ hôn ước?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Ông cụ Lâm cũng kinh ngạc.
“Cậu không nói lý do là gì đúng không?”
Cao Khánh Dư dứt khoát gật đầu: “Đúng vậy, là chuyện của riêng tôi, không liên quan đến người khác.”
Lâm Hiếu Thiên hoàn toàn tức giận khi thấy thái độ này của Cao Khánh Dư: “Anh thực sự cho rằng tôi không dám làm gì anh?”
“Ba nuôi, cứ làm theo ý của anh ta đi!”
Lý Từ Nhiệm nhanh chóng nói.