Nào có như bây giờ, công việc có thể ký được đại ngôn có chi phí hàng chục triệu.
Nhưng mà, Lô Minh Giai lại như biến thành một người khác, cậu ta dặn dò Diệp Quân Lâm: “Diệp tiên sinh, bây giờ anh cũng biết bốn người chúng tôi đã nỏi tiếng rồi, tôi mong anh đấy, đừng nói với bất kỳ ai chuyện chúng tôi từng đi tìm công việc bán hàng, đối với chúng tôi mà nói thì những cái đó đều là lịch sử đen tối!”
Trịnh Tử Hàm vội vàng đẩy cậu ta, nhưng Lô Minh Giai không quan tâm, cậu ta tiếp tục nói: “Tiền trà nước thì không thiếu được. Thế này đi, anh ra giá đi, tôi cho người đưa cho anh. Sau này chúng ta coi như là không quen biết! Nếu anh mà nói ra chuyện này, tôi bảo đảm tôi sẽ không tha cho anh!”
Bây giờ toàn bộ công ty đều biết, sau khi Lô Minh Giai nồi tiếng, cả người đều kiêu ngạo.
Ai cũng không để vào mắt.
“Tiền trà nước đúng không? Được thôi, đưa trước cho tôi một tỷ đi!”
Diệp Quân Lâm nói.
Diệp Quân Lâm vừa nói ra câu này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Lô Minh Giai khó tin nhìn về phía Diệp Quân Lâm: “Anh đúng là công phu sư tử ngoạm! Tôi nói cho anh biết, đừng có mà quá đáng quá!”
Diệp Quân Lâm không hề quan tâm, lập tức rời đi.
“Sao người này có thể như thế cơ chứ?”
Lô Minh Giai rất tức giận.
Trịnh Tử Hàm bực mình nói: “Lô Minh Giai, anh nói chuyện kiểu gì vậy? Diệp tiên sinh là ân nhân của chúng ta đấy!”
“Hừ, đúng là anh ta có ơn với chúng ta. Nhưng tôi đã nồi tiếng rồi, đó là dựa vào thực lực và năng lực diễn xuất của tôi! Anh ta cũng chỉ có mười phần trăm công lao thôi. Cho nên tôi cho anh ta ít tiền, coi như là đền đáp anh ta.
Nhưng người này lại công phu sư tử ngoạm!”
Lô Minh Giai hừ lạnh nói.
Trịnh Tử Hàm nhìn cậu ta một cái, thở phì phì xoay người rời đi.
Trong thực tế, có rất nhiều người, một đêm thành danh, hoặc là một đêm phát nhanh.
Rất khó giữ vững tâm tính, đại đa số là mọi người sẽ không kìm chế được, đều sẽ kiêu căng.
Sau khi Lô Minh Giai thành danh sau một đêm, tâm tính đã xảy ra thay đổi lớn.
Đám bạn chơi cùng lúc trước, cậu ta đều không đếm xia đến nữa, người bạn gái theo cậu bảy năm cũng đã chia tay.
Ở trong công ty cũng rất là ra vẻ ta đây, ngoại trừ máy người Trịnh Tử Hàm ra thì không coi ai ra gì.
Thậm chí cậu ta thường xuyên tự nhận hoạt động riêng để kiếm tiền.
Nghe nói cuộc sống riêng tư cũng rất hỗn loạn.
Lý Tử Nhiễm cũng đã biết chuyện này.
“Sao thế? Không xử lý loại người này à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
“Trước mắt, hai bộ phim điện ảnh đang trong quá trình bán ra, chúng em cũng mắt nhắm mắt mở cho qua thôi!”
Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm bắt lực.