Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người Đông Yêu nói: “Chuyện này không thể nào! Bắc Ma đã bị bốn đồ đệ của chúng tôi giết, sao còn xuất hiện chứ?”

“Nhất định là các người nhìn nhầm rồi, chưa có tin tức chính xác thì đừng nói là Bắc Ma!”

Mấy ông lớn trong vệ binh Viêm Long cũng không chắc chắn nhìn tứ tiểu long, hỏi: “Các người nói thật đi, Bắc Ma chết hay chưa?”

Mấy ông lớn củavệ binh Viêm Long không chắc chắn.

Vì giờ phút này họ.nghĩ tớiDiệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân có nói qua Bắc Ma chưa chết.

“Chúng tôi chắc chắn…”

Tây Tăng theo bản năng muốn nói, lại bị Đông Thú ngắt lời: “Chết rồi! Bắc Ma do chúng tôi tự tay giết, sao có thể còn sống”

Chưa có chứng cứ xác thực, bọn họ sẽ không thừa nhận.

Huống chỉ bọn họ nghĩ, Bắc Ma không thể sống.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy gã đồng quy vô tận với người kia rồi.

Với cả nếu xuất hiện bây giò thì cũng nên xuất hiện ở Bắc cảnh, gần căn cứ Thiên Sơn chứ.

Cũng không có khả năng xuất hiện ở Kinh Thành ngay thể này.

“Tôi cảm thấy rất có thể là cường giả của liên minh báo thù, hoặc là vây cánh của Bắc Ma, đến báo thù cho Bắc Mai Tây Tăng phân tích.

Tất cả mọi người đều cảm thấy lời giải thích này rất có sức thuyết phục.

Hơn năm mươi phần trăm là như vậy rồi! “Ừ, tôi cũng nghĩ thế! Tranh thủ thời gia phái người đi kiểm tra xem rốt cuộc là ai? Nếu là nhóm vì Bắc Ma mà báo thì kiên quyết hốt gọn một mẻ.”

Lãnh đạo cấp cao của vệ binh Viêm Long lập tức hạ lệnh.

Tất cả lực lượng đều được phái ra ngoài, lục soát trong phạm vi kinh thành.

Tứ tiểu long chủ động xin đi: “Một khi tra được, lập tức báo cho chúng tôi, chuyện này để chúng tôi xử lý! Không trừ được người này, chúng tôi ăn không ngon ngủ không yên được!” “Các vị quả nhiên là có phong thái Đại tướng! Chúng tôi đúng là không nhìn nhầm người!” Mọi người dùng ánh mắt tán thưởng nhìn vê phía bốn người.

Lúc này, trong phòng tạm giam, Diệp Lâm Quân vẫn đang nhắm mắt dưỡng thân.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Cổ Dương đã tới gặp anh.

“Đại ca, gã tỉnh rồi, tôi không khống chế được! Rất có thể xảy ra chuyện!” Cổ Dương đương nhiên là chỉ Bắc Ma.

Diệp Lâm Quân đột nhiên mở to mắt: “Gã tỉnh nhanh như vậy à?” “Thể chất của gã rất đặc thù, lại tu luyện thêm công pháp riêng, cho nên khôi phục rất nhanh!” Cổ Dương trả lời.

“Có ai không, thả tôi raf Bắc Ma xuất hiện rồi, nếu không ngăn gã lại, có thể sẽ xuất hiện thương vong!” Diệp Lâm Quân hô lón.

Mặc dù anh ấm ức nhưng đại nghĩa trước mặt, vẫn phải lý trí.

Không thể làm theo cảm tính được.

“Không được! Có quy định rồi, anh không thể ra ngoài!” “Trừ phi anh nhận sai! Nghĩ đúng chỗ, thì mới thể thả anh ra.

Diệp Lâm Quân bất đắc dĩ buông tay: “Bây giò Bắc Ma xuất hiện rôi, các người còn có tâm tình suy nghĩ đến những việc này à?” “Khỏi cần phải nói, ù Bắc Ma xuất hiện cũng không đến phiên anh đi đối phó.

Chẳng phải còn tứ tiểu long sao? Có bọn họ là đủ rồi!” “Anh vẫn nên thành thật nhận lỗi sai của mình đi!”

Diệp Lâm Quân thở dài một hơi.

Lại về vị trí cũ.

Con người này ấy, quyết định một chuyện rồi thì khó quay đầu!

Trừ phi đụng vàó tường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK