Hàn Phong cầm cảnh chụp Lý Từ Nhiệm cười nói.
“Leng keng..”
Đúng lúc này thì trước mặt anh là một email đến từ hộp thư máy tính.
Hàn Phong tò mò mở ra.
Nội dung email rất đơn giản: “Lập tức công khai toàn bộ sự thật sự việc Lý Từ Nhiệm, đồng thời xin lỗi phía Lý Từ Nhiệm, nếu không tự gánh lấy hậu quải”
Hàn phong thấy email này, anh ta vui vẻ.
“Kêu tôi công khai sự thật? Không có cửa đâu! Tiền sắp tới tay mà tôi lại để nó bay đi?”
“Còn dám uy hiếp tôi? Hừ, tôi đây sẽ tăng thêm phần thực lực, tận lực hủy hoại Lý Từ Nhiệm!”
Hàn Phong cười lạnh nói.
Không chỉ riêng anh ta,hơn năm mươi công †y truyền thông cũng đều nhận được email như Vậy.
Thái độ người phụ trách truyền thông và Hàn phong đều giống nhau.
Bọn họ không sợ bất cứ uy hiếp gì! Bọn họ cũng đều bị chọc tức. Ai nấy đều bôi nhọ Lý Từ Nhiệm thêm.
Ngay sau đó các phương tiện truyền thông này lại nhận được một email khác.
Nội dung là giới hạn cho bọn họ trong vòng một giờ công khai sự thật đồng thời xin lỗi, bằng không thì phiền phức tìm tới cửa.
“Ha ha hai”
Hàn Phong bật cười.
“Thế nào? Lý Từ Nhiệm không giải quyết được vấn đề liền muốn đe dọa?”
Hàn Phong liền đem hai email nọ ngay lập tức tung lên, nói là là bị Lý Từ Nhiệm đe dọa.
Sự vu khống chống lại Lý Từ Nhiệm một lần nữa trở nên trầm trọng hơn, những lời lăng mạ lại tăng cấp độ, vụ việc Lý Từ Nhiệm càng thêm nóng hơn.
Cứ như vậy trong thời gian ngắn, Hàn Phong lại thu được một trăm triệu.
Dù sao công ty PR anh ta làm scandal, chủ đề càng hot thì lợi nhuận càng cao.
Không thể nghỉ ngờ hai email này là công cụ có ích cho việc thổi phồng sức hút của chủ đề lên cao hơn.
Các công ty truyền thông khác cũng tung lên hai email nọ.
Bọn họ và Hàn phong đều rất hài lòng.
“Đến đây, đe dọa tôi à? Cô càng đe dọa tôi, tôi càng có thể kiếm tiền!”
Hàn Phong cười to nói.
Trong phòng làm việc, những người khác cũng đều đang cười.
Bọn họ hy vọng sẽ có thêm nhiều email gửi tới. Bọn họ đều có sức lực làm thêm giờ.
Dựa theo nội dung đã định trong email, thời hạn một giờ rất nhanh kết thúc.
Hàn Phong đứng dậy, cười nói: “Không phải hạn định một giờ sao? Một giờ hết rồi, hậu quả đâu? Đâu có hậu quả nào đâu mà để tự gánh chứ?”
“Tổng giám đốc Hàn, nhất định bọn họ đe dọa thôi, có thể có hậu quả gì chứ?”