Càng không đem lại sự uy hiếp nào cho ông ta.
“Ha ha ha ha…”
Diệp Quân Lâm cười to “Thăng điên!”
Diệp Minh Thiên chửi một tiếng rồi cúp điện thoại.
Trong mät ông ta, Diệp Quân Lâm chính là một thằng điên, không thể nói lý lẽ với kẻ điên.
Nếu không sẽ kích thích đến anh ta.
Không có câu nói như vậy sao?
Ngu dốt thì càng ra vẻ bản thân thông minh.
Diệp Quân Lâm chính là một kẻ ngu dốt.
“Ba, đừng nóng giận! Sớm muộn gì đứa con hoang này cũng sẽ hiểu trời cao đất rộng là gì!” . Nha𝗻h 𝗻hất tại ( t r u 𝗺 t r u 𝘺 𝑒 𝗻.𝘃𝗻 )
“Nếu anh ta muốn thắng, anh ta chỉ có một con đường kinh doanh để đi. Nhưng con không muốn anh ta được thuận lợi như vậy! Con hứa rẵng trong vòng một năm, Tập đoàn Minh Cường của anh ta sẽ chỉ còn đường rút lui!”
Diệp Thần cười nói.
Anh ta sẽ không để cho Diệp Quân Lâm có bất kỳ cơ hội nào.
Diệp Minh Thiên tất hài lòng với Diệp Thần.
Không từ thủ đoạn.
Mới có thể làm được việc lớn.
Đây mới là con trai của ông ta.
Tiếp theo, sự phát triển của tập đoàn Minh Cường sẽ bị hạn chế ở khắp mọi nơi, và việc phát triển thêm một bước nữa là quá khó khăn.
Chỉ có thể chết ở vùng Giang Bắc này.
Phùng Ngọc Hân tìm Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm thương lượng.
“Không có gì bất ngờ, tập đoàn nhà họ Diệp đã chặn hết mọi tuyến đường giao thương!”
Phùng Ngọc Hân nói ra suy nghĩ của mình.
Tất cả mọi người đều biết rằng chính nhà họ Diệp đã tạo áp lực: Để cản trở Diệp Quân Lâm.
Lý Từ Nhiệm căn môi nhìn Diệp Quân Lâm: “Quân Lâm, em muốn nghe ý kiến của anh, anh nói xem phải làm sao?”
Mọi người hiện tại cũng không có cách gì.
Chỉ có thể nhìn về Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm cười và nói: “Đề nghị của anh rất đơn giản: em hay bảo vệ bản thân mình thật tốt, không cần quan tâm chuyện này. Việc này để bọn họ lo là được rồi, em chỉ cần chăm sóc bản thân mình thật tốt!”
Lý Từ Nhiệm mang thai vào thời điểm này.
Diệp Quân Lâm hy vọng không xảy ra bất kì điều gì phiền phức.