“Đúng lúc đấy! Vậy thì hôm nay mi cũng chết cùng đi!”
Sau khi cơn kinh hoàng qua đi, toàn bộ phe Liên minh Báo Thù đều đằng đẳng sát khí.
“Nghe lệnh, mọi người vây giết Nhất Vũ Kiên Vương!”
Người đàn ông đeo mặt nạ kim hổ ra lệnh.
“Ngài Kim Hổ, bên ngoài không có động tĩnh Lúc này cấp dưới mới báo cáo.
“Đừng phí sức nữa, tất cả những kẻ bên ngoài đều chết cả rồi!”
Diệp Lâm Quân mỉm cười.
“Vậy thì mi cũng vậy thôi!”
Kim Hổ ra lệnh, hàng trăm cao thủ ở đây đều hành động.
Hơn mười tông sư đồng loạt ra tay, thật là hiếm thấy.
Sức chiến đấu mạnh đến mức làm cho đối thủ tuyệt vọng!
Nhưng không biết cố tình sao lại gặp Diệp Lâm Quân!
Mà anh đã làm được điều này ở đảo Đông Ca từ lâu rồi…
Một trận chiến chưa từng có, cực kỳ căng thẳng…
Nhanh quá.
Trần Hữu Đạo trợn mắt nhìn Phàn Thắng Nam choáng váng.
Nhất Vũ Kiên Vương lợi hại vô cùng luôn!
Quả là bất khả chiến bại!
Hàng trăm cao thủ của Liên Minh Báo Thù, vậy mà hết người này đến-người khác ngã xuống trước mặt anh.
Hơn mười tông sư thì sao?
Tất cả đều là cao thủ cấp thần thì sao?
Diệp Lâm Quân ta đây chém sạch trong một kiếm!
Một lát sau, toàn bộ Liên Minh Báo Thù đều ngã xuống.
Kim Hổ cũng tự sát ngay lập tức.
Toàn bộ đều chết sạch…
Kinh ngạc!
Quá là sốc!
Nhất Vũ Kiên Vương mạnh đến mức khiến người khác giận điên!
Giống y như ở kinh thành lúc trước, khuôn mặt của những người này hoàn toàn thay đổi từ lâu rồi.
Không thể phân biệt khuôn mặt của chúng được!
Diệp Lâm Quân đã đoán được trước điều này từ trước rồi, nhưng anh vẫn cảm thấy kỳ quái.
Còn đối với nhóm Trần Hữu Đạo thì đúng là kinh động không nhỏ…
“Những người này rốt cuộc là ai vậy?”
Hai người vừa phản ứng lại được thì lập tức quỳ gối xuống trước mặt Diệp Lâm Quân: “Cảm ơn Nhất Vũ Kiên Vương cứu giúp!”
“Nhưng mà thuộc hạ có thắc mắc, tại sao các Nhất Vũ Kiên Vương lại xuất hiện ở Giang Bắc vậy?”
Trần Hữu Đạo đầy bụng nghỉ hoặc.
Hầu như tất cả các cơ sở ngâm của Trấn Thiên Điện đều ở Giang Bắc.
Vậy nên thời điểm Liên Minh Báo Thù hành động thì Diệp Lâm Quân đã nắm rõ.
May mà cuộc ám sát này được tiến hành ở Giang Bắc chứ không phải ở nơi khác.
Nếu vậy thì Diệp Lâm Quân cũng không cứu được.
“Tôi luôn ở Giang Bắc mài” Diệp Lâm Quân trả lời.
“Hả?” Cả mấy người Trần Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam đều sửng sốt.
Nhất Vũ Kiên Vương và Diệp Lâm Quân ở cùng một nơi? Thật là trùng hợp…