Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ai ngờ rằng cuối cùng lại là lỗi của Diệp Lâm Quân.

Ngược lại, vệ binh Viêm Long từ đầu đến cuối luôn cảm thấy mình không sai.

“Quả nhiên chúng tôi không nhìn nhầm, Diệp Lâm Quân khó kham nổi trọng trách lớn”

“Bây giò chúng ta không trách tội anh ta vội, chờ diệt trừ Bắc Ma sẽ lại trừng phạt anh ta!” “Tôi cảm thấy có thể!” Ngũ Long Lạc Việt nói.

Một số lãnh đạo cấp cao của vệ binh Viêm Long thì thở dài không nói gì.

“Lẽ nào Diệp Lâm Quân lại như vậy? Vào thời khắc này còn tính toán chỉ li2”

“Tôi sẽ tự mình đi ra lệnh cho anh tai”

Một lãnh đạo cấp cao tên Vương Định gầm lên.

Trong phòng giam giữ.

Diệp Lâm Quân vần còn đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Anh bị sao vậy Diệp Lâm Quân? Vừa rồi anh không nghe thấy lệnh sao?”

Sau khi Vương Định tới, anh ta lập tức gầm lên với Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân lắc đầu: “Không có, tôi chỉ là một người bình thường, anh đừng nghĩ ra lệnh cho tôi!”

“Lạc Việt đang gặp khó khăn, kinh thành gặp nạn, vậy mà anh trơ mắt đứng nhìn? Tính tự giác của anh đâu?”

Vương Định nhìn chòng chọc vào Diệp Lâm Quân.

“Tôi cứ vậy nhìn thôi! Gã đâu chọc tới tôi!”

Diệp Lâm Quân cười mỉa mai nói.

“Hơn nữa, đây là thái độ mời người của các người à! Xịn lỗi, tôi một lòng vì Lạc Việt, nhưng tôi không phải là một nô lệ, tùy tiện ai cũng có thể sai tới sai lui!”

Lòng Diệp Lâm Quân có chút lạnh.

“Được lắm Diệp Lâm Quân! Vậy mà anh có thể nói ra những lời này, chúng tôi ra lệnh mà anh không nghe à?”

“Thật sự cho rằng không có anh thì chúng tôi sẽ không đối phó được với Bắc Ma, đúng không?

Thế thì anh cứ chờ đấy!”

“Anh yên tâm, vĩnh viễn sẽ không dùng anh đâu! Dù anh có muốn cũng không cho anh đi!”

Vương Định tức giận bỏ đi.

Sau khi trở lại Vệ binh Viêm Long Vương Định giận dữ rống lên: “Lạc Việt không có ai sao? Tôi không tin, ngoại trừ Diệp Lâm Quân, không ai có thể đối phó với Bắc Ma?”

“Không phải có tứ đại môn phiết và các thế lực lớn ẩn chứa sao? Bọn họ lên!”

Có điều trả lời anh ta đều chỉ là sự im lặng.

Tất cả mọi người đều im lặng.

Bởi vì thực sự không có ai cả.

“Không xong rồi! Bắc Ma đã rời khỏi hồ Tướng quân, tám trăm nghìn người cũng không có ngăn cản được gãi”

“Với thực lực cửa Bắc Ma bây giờ, cho dù có cho nhiều người người hơn cũng không ngăn được gãt”

“Không sai, chỉ càng hỉ sinh nhiều hơn thôi!”

“Nhất định phải có người cầm được Bắc Ma mới được! Nhưng mà đi đâu tìm đây?”

Mọi người đều xôn xao.

Trên mặt ai cũng là vẻ lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK