Nghe Thiệu Hình Thiên thì tất cả mọi người mới phản ứng lại kịp.
Đúng thế, Diệp Lâm Quân chỉ là một người bình thường mà thôi, anh ta có thể giết được ai chứ?”
Hai người Kim Phụng Thiên đứng im ở đó, để anh ta giết anh ta cũng chưa chắc đã giết được.
Mọi người nghĩ tới đây thì đều nở nụ cười, một nụ cười chế giều.
Hai người Kim Phụng Thiên liếc nhau một cái rồi cũng cười.
Một người bình thường mà còn la hét muốn giết bọn họ ư? Buồn cười thật đấy.
“Tới đây, chúng tôi đứng im cho anh giết!”
“Các người đưa dao cho anh ta!” Hai người Kim Phụng Thiên cười to mà nói.
“Mượn dao của các người dùng một chút!”
Diệp Lâm Quân lấy một thanh dao của học viên đứng bên cạnh rồi đi về phía hai người Kim Phụng Thiên.
“Diệp Lâm Quân mau dừng lại đi! Chỉ cần anh ra tay thì tính chất sự việc sẽ thay đổi đó!” Có người hô lớn lên.
Diệp Lâm Quân bước nhanh về phía hai người Kim Phụng Thiên. Một vệt sáng lóe lên rồi máu bắn ra.
Hộc hộc!
Hộc hộc!
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ không ngờ được: Vậy mà Diệp Lâm Quân lại thọc cho hai người Kim Phụng Thiên mỗi người một đao.
Trợn tròn mắt.
Cả hai người Kim Phụng Thiên cũng trừng to mắt rồi nhìn về phía Diệp Lâm Quân với vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Chuyện gì thế này?
Tại sao một người bình thường lại có thể nhanh như thế chứ?
Nhanh tới nỗi hai người chẳng hề có cơ hội phản ứng.
Ý thức của hai người Kim Phụng Thiên dần dần tan rã.
Dựa vào khí thế của Diệp Lâm Quân thì bọn họ cũng biết rằng chắc chắn anh sẽ ra tay.
Nhưng một người bình thường mà thôi, bọn họ có thể đỡ được. Cứ kệ cho anh muốn làm sao thì làm: Nhưng không ngờ rằng Diệp Lâm Quân vừa ra tay thì hai cao thủ là bọn họ còn chẳng có thời gian để phản ứng.
Đến chết hai người mới nhận ra được, Diệp Lâm Quân chẳng phải là người bình thường! Anh vẫn mạnh mẽ như trước.
Mạnh tới nỗi bọn họ chẳng kịp đánh trả thì đã bị giết rồi!
Nhưng trong mắt người khác thì đây là một chuyện khác nữa Là hai người Kim Phụng Thiên đứng im ở đó để cho Diệp Lâm Quân giết.
Tất cả mọi người đều cho rằng anh không dám ra tay, nhưng anh đã làm!
Hai người Kim Phụng Thiên không phòng bị nên mới.bị Diệp Lâm Quân giết chết.
“Không có công bằng thì tôi sẽ giết ra một công bằng”
“Các người không cho tôi giết thì tôi cứ muốn giết đấy.”
“Giết người phải đền mạng là chuyện vô cùng bình thường.” Cả người Diệp Lâm Quân đều chìm trong sát khí, cứ như là thần chết đòi mạng vậy.
Chơi cứng với anh à? Anh sẽ càng cứng hơn.
Tôi không chỉ giết, mà còn giết trước mặt tất cả mọi người!
Tất cả mọi người đều sợ tới nỗi ngây ngẩn.