Khi anh trở lại công ty, ở cửa lại đụng phải Chí Khiếu Thiên.
Ông ta cười nói: “Quân Lâm, sao rồi? Vợ cháu không sao chứ? Đúng là may mắn mài!”
Sát thủ ra tay, làm Lý Từ Nhiệm bị thương Ông ta nói bóng nói gió, tất cả đều do ông ta thiết kế.
Ông ta lúc nào cũng có thể giết chết Lý Từ Nhiệm.
Mạng của Lý Từ Nhiệm nằm trong †ay ông ta.
Diệp Quân Lâm cười.
Uy hiếp anh bằng cách này à?
Đúng là tìm nhầm người rồi.
Chí Khiếu Thiên tiếp tục nói: “Lần tiếp theo, khả năng đạn sẽ không lệch, dao sẽ chuẩn hơn, người mai phục kỹ, xe trực tiếp đụng phải!”
“Haiz, tính mạng con người vẫn còn yếu lắm, có đôi khi bảo vệ thế nào cũng không giữ được!”
Ý cảnh cáo của Chí Khiếu Thiên quá rõ ràng.
Võ Tiêu vốn không gánh nổi Lý Từ Nhiệm.
Lần tiếp theo, có thể Lý Từ Nhiệm sẽ chết.
“Không biết nàng dâu của cháu trai đắc tội với ai, mà trong một thời gian ngắn chết hụt đến bốn lần. Nếu như thân phận của cô ấy là cháu dâu ngoại của nhà họ Chí, thì bác xem ai dám động vào!”
Nói xong, Chí Khiếu Thiên đưa cho Diệp Quân Lâm một tờ giấy.
Trên đó viết một số điện thoại.
Ý tứ quá rõ ràng.
Chỉ cần Diệp Quân Lâm trở lại nhà họ Chí, như vậy Lý Từ Nhiệm sẽ không có chuyện gì.
Uy hiếp!
Chí Khiếu Thiên đang uy hiếp Diệp Quân Lâm.
Nếu như Diệp Quân Lâm quan tâm đến sự sống chết của Lý Từ Nhiệm thì sẽ quỳ xin nhà họ Chí giúp đỡ.
Sau khi Chí Khiếu Thiên rời đi, ông ta cười lớn một tiếng: ‘Còn muốn đấu với tao n”
“Nhà họ Chí chúng ta giờ chỉ cần ngoan ngoãn chờ Diệp Quân Lâm đến cửa cầu xin được về là được!”
Những người khác cũng nhao nhao cười theo.
Sắc mặt Diệp Quân Lâm lạnh đi, mang theo vẻ ngang ngược.
Dám ra tay với Lý Từ Nhiệm?
Người có điểm giới hạn, động vào sẽ chất.
Lý Từ Nhiệm là giới hạn của anh.
Đừng nói đến việc cô bị thương, cho dù bị chút kinh hãi cũng không được.
Hôm nay liên tục bị ám sát bốn lần, dẫn đến việc cô bị sợ hãi, thậm chí còn dẫn đến việc thần kinh bị suy nhược.