Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục tiêu cuộc sống, mục tiêu gia tộc không phải chỉ là như thể sao? Tất cả mục tiêu của bọn họ đều đạt được rồi! Nhưng lại không biết người giúp bọn họ bay lên trời chính là Diệp Lâm Quân!

“Đúng rồi, các người có nghe không? Trước đó Diệp Lâm Quân đã đắc tội với tứ đại môn phiệt, họ đều muốn giết cậu ta. Là do ông Hùng nể mặt bà cụ nên mới bảo vệ cho cậu ta một cái mạng chó đói”

“Thật mẹ nhà nó đúng là sao chổi! Ông Hùng lại còn xin tha cho nói”

“Còn chẳng phải sao? Ông Hùng vì anh ta mà cầu tình! Chủ động bầu cho Bắc An ýừỡng một phiếu! Nếu không hơn phân nửa số phiếu bầu cho người đứng đầu sẽ là của ông Hùng rồi!”

Lúc này bên trong môn phiệt Tây Đường, truyền ra một tin cực hot: Hoàng Đế Tây Đường vì cầu xin cho Diệp Lâm Quân nên mới từ bỏ tranh đoạt chức trưởng đà.

Bằng không, bọn họ sẽ là người mạnh nhất sau khi tứ đại môn phiệt thống nhất.

Bây giờ môn phiệt Tây Đường đều phải xếp ở sau cùng.

Tất cả đều trách Diệp Lâm Quân!

“Tôi vốn đang định cho cả gia đình Lê Nguyên tham gia lễ thống nhất, kết bạn với nhiều loại nhân vật, để trải đường về sau. Bây giờ xem ra không cần thiết!”

Bà cụ sau khi biết chuyện thì cũng giận tím mặt.

“Môn phiệt Tây Đường hẳn là hết lòng quan tâm giúp đỡ gia đình Lý Từ Nhiệm.”

“Anh trai nhất định là nể tình tôi, mới cầu xin đám người Bắc An vương tha cho”

Bà cụ thở dài một tiếng.

Bằng không, nói không chừng Hoàng Đế Tây Đường nhất định sẽ trở thành người cầm đầu tứ đại môn phiệt sau khi thống nhất.

“Bà nội, chúng cháu hiểu rồi! Cho dù bà có yêu thương Lý Từ Nhiệm nhưng cũng phải cho bọn họ một cái trừng phạt nho nhỏ! Cũng để cho bọn họ biết bà đã phải bỏ ra những gì!”

Những người khác được nhiên rất nguyện ý nhìn thấy cảnh tượng này.

Chuyện này nhanh chóng truyền đến tay Lý Từ Nhiệm.

“Bà cụ nói không cho chúng ta tham gia lễ thống nhất.”

Vẻ mặt của Lý Từ Nhiệm trở nên u sầu.

“Một cái lễ thống nhất rách có gì hay mà tham gia.

Lý Từ Nhiệm sững sờ.

Không thể tin nhìn Diệp Lâm Quân.

Bây giò Diệp Lâm Quân khôi phục được cơ thể rồi nhưng không có nghĩa là có tư cách không coi tứ đại môn phiệt vào mắt…

Huống chỉ tứ đại môn phiệt thống nhất, lễ thống nhất này là hiếm thấy trên đời.

Có bao nhiêu người vì một tấm thư mời mà tranh nhau sứt đầu mẻ trán.

Nói thật đây chính là bữa yến tiệc cao cấp nhất từ trước tới nay.

Nhưng đến miệng Diệp Lâm Quân lại thành bữa tiệc nát.

Lời này cũng có chút ngông cuồng quá.

“Bà nội vì trừng phạt chúng ta cho nên mới cố ý không cho cả nhà chúng ta tham gia! Những người khác đều có phần”

“Cũng không biết sao anh lại đắc tội với người của môn phiệt Bắc An! Để cho ông Hùng phải xin tha cho anh!” Lý Từ Nhiệm thở dài.

Diệp Lâm Quân nhìn cô hỏi: “Lê Nguyên, em muốn tham gia lễ thống nhất à?”

Lý Từ Nhiệm ngẫm nghĩ: “Cũng không hẳn, chỉ là người bên cạnh đều tham gia! Chỉ có chúng ta không tham gia, nghe có vẻ hơi lạ”

“Vậy thì được, chúng ta sẽ đi tham gia.”

“Cả mẹ và mãy người Nam Yến cùng tham giat” Diệp Lâm Quân lập tức nói.

“Hả?” Lý Từ Nhiệm ngẩn người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK