“Đúng là ngu quá thể mài”
Đám Bạo Long nổi giận mắng.
Ngay lập tức, đám người kia đi đến mở cửa xe ra, nhìn thấy Diệp Lâm Quân ngồi trên xe lăn ở bên trong xe.
“Anh là? Nhìn quen lắm nha!” Độc Diêm La Phàn Đông Thăng ngạc nhiên nói.
“Cựu Chiến thần Côn Luân Diệp Lâm Quân Bá Đao Vương Huỳnh Minh Thạc hô to tên của Diệp Lâm Quân.
Anh chỉ cười cười. Quả nhiên giống như suy đoán lúc trước của anh, anh đã ngăn cản con đường tiến đến Lạc Việt của thế lực hắc ám này.
“Sao vừa nấy lại không phát hiện ra nó nhỉ?”
“Sao hả? Muốn ngăn cản bọn ta à?” Kẻ Đồ Sát Vạn Người Phùng Bách Nghiêm cười lạnh nói.
“Không, định giết mấy người thôi ấy mà”
Diệp Lâm Quân cười nhạt một tiếng.
Cả thuốc gen và mạng của những kẻ này anh đều muốn.
“Phụt!” Tứ Đại Ma Đầu và các cao thủ đeo.
mặt nạ kia đều phì cười thành tiếng.
Đây đúng thật là nói chuyện viển vông mài!
Một kẻ phải ngồi xe lăn như Diệp Lâm Quân mà đòi giết bọn họ á? Làm sao có thể được chứ?
Dù anh có đang ở thời kỳ đỉnh cao khi còn là Chiến thần Côn Luân thì Tứ Đại Ma Đầu cũng sẽ không e sợ, chớ nói chỉ là hiện tại.
“Đúng là tự tìm cái chết mài”
“Ngu ngốc, thật đúng là của nợ mà!”
Mấy người Bạo Long nổi giận mắng. Tải app truyện hola về đọc tiếp giùm nhóm nhé!
Vốn dĩ nhiệm vụ thất bại, đồ vật bị lấy đi đã khiến tâm trạng của bọn họ tệ hại lắm rồi. Bây giờ lại thấy hành vi ngu ngốc của Diệp Lâm Quân, tất cả bọn hợ đầu sắp bị chọc giận đến nổi điên luôn rồi.
Ám Khí Kỳ Tài Hoàng Ngọc Long cười nói: “Cậu chỉ là một kẻ tàn tật thôi, lấy cái gì mà đòi giết bọn tôi?”
“Ai nói với các người tôi là người tàn tật?”
Diệp Lâm Quân cũng cười, hỏi ngược lại.
Lời nói ra không dọa người ta ngạc nhiên đến chết thì không chịu thôi.
Những lời này vừa nói ra miệng đã khiến tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Vẻ mặt của Tứ Đại Ma Đầu và nhóm cao thủ đeo mặt nạ rất kỳ quái, nghiền ngẫm lại xem ý tứ của Diệp Lâm Quân là gì khi nói ra những lời này.
Về phần mấy người nhóm Bạo Long thì cứ anh nhìn tôi, tôi nhìn lại anh, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ không thể tin được.
Chẳng lẽ…
“Cậu..” Lời nói của Độc Diêm La còn chưa nói xong, đã thấy Diệp Lâm Quân đứng lên. Anh đi xuống khỏi xe, bước chân vững vàng, có điểm nào giống người tàn tật cơ?
“Âm!
Tất cả mọi người đều như bị sét đánh trúng, sắp bị dọa điên rồi.
Bị lừa rồi!
Tất cả mọi người đều đã bị lừa!
Hóa ra Diệp Lâm Quân chẳng bị gì hết, tất cả chỉ là một âm mưu mà thôi!
Tròng mắt mấy ñgười Bạo Long sắp rơi cả xuống đất luôn rồi. Tới tận giờ phút này, bọn họ mới hiểu được dụng ý của Vệ binh Viêm Long.
Vệ binh Việm Lõng không phải đồ ngụ, loại nhiệm vụ quan trọng như thế này làm sao có thể phái đến một kẻ vô tích sự được? Sự thật là thân thể Diệp Lâm Quân đã khôi phục lại rồi!