Dù sao đối thủ cũng không đơn giản!”
“Dạ, vậy chúng ta tránh một chút, nơi này cũng không ai tìm được.”
Nguyễn Häc Đức không nhịn được cười một tiếng.
Làm việc này hiển nhiên kẻ thù không phải ít.
Nếu bọn họ không trốn cho kĩ, rất dễ mất mạng.
Căn phòng dưới đất này rất bí mật. Anh ta đã trốn ở đây mười ba năm cũng không bị ai phát hiện.
Một gã đàn em lại nói: “Đại ca, em cảm thấy có gì đó không đúng lắm: Chúng ta đổi chỗ khác đi!”
Anh ta có dự cảm mãnh liệt rằng sắp có nguy hiểm.
“Cái rằm, đã mười ba năm không bị ai phát hiện, bây giờ sẽ bị tìm ra à?”
Nguyễn Hắc Đức tát anh ta một cái.
“Âm “Răng rắc!”
Đột nhiên, cánh cửa tầng hầm bị một cước đá thành mảnh vụn.
Một bóng người cao lớn như núi từ bên ngoài bước vào.
Do ở dưới tầng hầm nên anh ta cũng phải cúi đầu.
“Anh… Anh là ai?”
Nguyễn Hắc Đức luống cuống.
Trong lòng dâng lên dự cảm nguy hiểm.
“Am”
Đông Phương không nói hai lời, tiến lên một cước đá bay Nguyễn Häc Đức.
Miệng Nguyễn Häc Đức ói ra máu, thắt lưng anh ta giống như cũng đã gấy.
Cuối cùng Đồng Phương kéo đám người Nguyễn Hắc Đức rời khỏi.
Những cảnh tượng như vậy đang được diễn ra ở các thành phố lớn phía Nam.
Các đội săn ảnh hay phóng viên đều liên tục bị bắt đi.
Tập đoàn Hồng Vũ ở Hải Phòng.
Hàn Phong gác chân lên bàn làm việc, ngân nga một khúc hát.
Sự việc Lý Từ Nhiệm lần này, tập đoàn Hồng Vũ với tư cách là đơn vị quảng bá chính đã đem lại cho Hàn Phong khoản lợi nhuận hơn 700 triệu.
Đồng thời còn đang không ngừng tăng thêm““Ha ha ha chỉ chưa đầy nửa ngày mà đã hoàn thành thành tích của nửa năm!”
Hàn Phong cười to nói.
Lấy tư cách là một công ty quan hệ công chúng, Hàn Phong thường kiếm tiền dơ bẩn.
Dưới sự thúc đẩy của công ty anh ta, ít nhiều ngôi sao giàu có đều bị hủy hoại.