Diệp Quân Lâm hỏi.
“Rất mạnh! Không chỉ phát triển mạnh mảng bắt động sản, còn có một bộ phận giải trí tốt, tạo ra rất nhiều người nỗi tiếng. Đứng đầu điện ảnh Internet!”
Lý Tử Nhiễm cười nói.
Diệp Quân Lâm xoa đầu cô: “Được rồi, ngày mai anh sẽ đấu giá cho eml”
“Hì hì hì…”
Lý Tử Nhiễm cười run rẩy.
“Anh đừng nói giỡn, tập đoàn Đông Thiên đấu thầu, giá thấp nhất cũng phải hai tỷ tệ!”
Lý Tử Nhiễm cười nói.
Trước đó, Diệp Quân Lâm đã nói cô sẽ sống lại.
Nhưng việc đấu thầu cho tập đoàn Đông Thiên là quá phóng đại.
Cô cho rằng Diệp Quân Lâm đang tự an ủi mình.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Tuy nhiên, ngày mai chúng ta cũng tham gia đấu giá, được thêm kiến thức!”
Lý Tử Nhiễm nói.
Ngay khi cả hai chuẩn bị đi thang máy lên phòng dành cho khách, một giọng nói vang lên sau lưng: “Có phải Tử Nhiễm không?”
Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm quay lại, nhìn thấy một người đàn ông mặc vest trạc 30. Anh ta rất sung sức, thuộc loại đàn ông thành đạt.
“Hả? Anh Cao Thiên Lâm?”
Lý Tử Nhiễm nhận ra.
Đây là con trai của bạn học Lý Văn Uyên.
Trước đó, bạn cùng lớp Lý Văn Uyên muốn sắp xếp một buổi hẹn hò mù quáng, nhưng cô đã từ chối.
“Thực sự là em, tôi còn tưởng mình nhìn nhằm.”
Cao Thiên Lâm cười nói, đồng thời nhìn Diệp Quân Lâm với vẻ khinh bỉ.
Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi: “Anh Cao, anh làm việc ở đây à?”
Nghe vậy, Cao Thiên Lâm đứng thẳng người, đắc ý nói: “Đúng vậy, tôi là tổng giám đốc khu nghỉ dưỡng Thanh Vân! Đây là danh thiếp của tôi!”
Cao Thiên Lâm đưa cho Lý Tử Nhiễm và Diệp Quân một tắm danh thiếp.
Sau khi đọc danh thiếp, Lý Tử Nhiễm lịch sự nói: “Anh Cao, anh bây giờ thật tốt!”
Cả người Cao Thiên Lâm lâng lâng, khiêm tốn nói: “Cũng được, mỗi năm chỉ có mấy trăm vạn mà thôi, không thể so với các người.”
“Ôi, Tử Nhiễm, xin lỗi. Tôi quên mắt en không có gì cả. Hai ngày trước, tôi nghe tin công ty của em đã đưa cho nhà họ Lý, em cũng bị trục xuất khỏi gia phả! Haiz! Tử Nhiễm cuộc đời của em thật khổ!”
Anh ta lại liếc nhìn Diệp Quân Lâm nói: “Càng thảm hơn nữa là em đứng với một người chồng như vậy. Vừa ra tủ thì không nói làm gì, trong thời điểm em gặp khủng hoảng, chẳng giúp được việc gì!”
Thấy Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm không nói chuyện, Cao Thiên Lâm nói tiếp: “Anh này, không phải nói anh đâu.
Đàn ông trưởng thành mà để một người phụ nữ nuôi có xấu hổ không? Anh nên đi làm quen đi, ly hôn với Tử Nhiễm, đừng để Tử Nhiễm bỏ lỡ đời nữa!”
“Vậy anh nói cho tôi biết ai mới xứng với Tử Nhiễm?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Trò hay!
Có vẻ như thằng nhóc này cũng biết mình không làm được.
Cao Thiên Lâm nhìn Lý Tử Nhiễm trìu mến nói: “Tử Nhiễm, tôi đã 32 vẫn còn độc thân. Thực ra tôi vẫn luôn đợi em, chỉ cần em bằng lòng, tôi sẽ lập tức cưới em. Bây giờ tiền tiết kiệm của tôi sắp đến nghìn vạn, xe là Porsche.
Ở nhà cũng có mấy gian phòng.”
Lý Tử Nhiễm trông xấu hồ.
Nhưng ánh mắt ngượng ngùng này rơi vào trong mắt Cao.
Thiên Lâm, khiến anh ta nóng mắt, nóng lòng muốn ngủ với Lý Tử Nhiễm ngay lập tức.
“Sau khi kết hôn với tôi, em là vợ của ông chủ khu nghỉ dưỡng Thanh Vân! Tôi thì sẽ ký thêm hợp đồng với một khu nghỉ dưỡng khác!”
Cao Thiên Lâm cười nói.
Theo ý kiến của anh ta, Lý Tử Nhiễm không thể từ chối sự cám dỗ này.
Diệp Quân Lâm cười hỏi: “Khu nghỉ dưỡng này có giá trị rất cao à?”
“Anh em nói cho anh biết, hai trăm triệu tệ!”
Cao Thiên Lâm khoa trương nói.
Diệp Quân Lâm im lặng gọi điện thoại: “Này, là tôi, Diệp Quân Lâm, giúp tôi mua khu nghỉ dưỡng Thanh Vân!”