Mỗi gương mặt đều vô cùng đáng sợ, so với quỷ dữ còn đáng sợ hơn! Vết sẹo chẳng chịt, cả khuôn mặt đều bị hủy hoại.
Mỗi người đều như vậy! Gương mặt đã bị phá hủy đến mức độ nào rồi? Chính là cho dù dùng kỹ thuật nhận dạng gương mặt tiên tiến nhất thì cũng không thể phân biệt được bọn họ là ai? “Tôi hiểu rồi! Những người này đeo mặt nạ là để che giấu vết sẹo, mà những vết sẹo như vậy là để không ai nhận ra thân phận thật sự của bọn họ, cho dù là bị bắt hay bị giết thì chúng ta cũng sẽ không phân biệt được!”
“Đúng thật là một tổ chức thần bí và cẩn trọng!”
Diệp Lâm Quân hít sâu một hơi: “Thật sự là quá đáng sợ!”
Những người khác cũng bị dọa.
Xem ra tổ chức này còn đáng sợ hơn so với những gì bọn họ tưởng tượng! Hèn gì mà bao nhiêu năm như vậy mà cũng không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào.
Hoạt động kín đáo đến mức này, muốn lưu lại manh mổi cũng khó.
Ngay cả loại phản đồ như đám Độc Diêm La mà bọn họ cũng dám ngang nhiên sử dụng, hơn thế nữa đám người này còn thà chết cũng không chịu khai ra là đủ thấy mức độ nghiêm mật của tổ chức này rồi.
“Càng lúc tôi lại càng có hứng thú muốn bắt được đám người này rồi”
Trong mắt Diệp Lâm Quân tràn đầy sự hứng thú.
“Nhưng mà cũng khó, lúc trước bốn môn phiệt và các thế lực ẩn giấu lớn đều tuân thủ hiệp nghị không xuất thế, bọn họ vẫn có thể làm ra những chuyện gây bất lợi cho Lạc Việt, huống chỉ bây giờ đã hoàn toàn tự do.
Hành động của bọn họ sẽ càng dễ dàng hơn, cũng càng dễ ẩn nấp hơn”
Vệ binh Viêm Long nói ra sự lo lắng của mình.
Diệp Lâm Quân cười cười: “Nhưng mà như thế cũng gia tăng ti lệ bọn họ xuất hiện mà.
Có cơ hội thế này, trong tương lai bọn họ sẽ hành động càng ngày càng nhiêu”
“Cũng đúng, làm phiên Nhất Vũ Kiên Vương rồi”
Mấy người Vệ binh Viêm Long nói.
“Yên tâm đi, chừng nào chưa diệt trừ được bọn họ, Diệp Lâm Quân tôi nhất định sẽ nắm chặt không buông bọn họ ra đâu!”
Diệp Lâm Quân ngang ngược nói.
Nhìn dáng vẻ này của Diệp Lâm Quân, đám Bạo Long vừa sùng bái vừa hổ thẹn.
Đây mới là vũ khí quan trọng nhất của đất nước! Không then với cái tên của Trấn quốc Chiến thần Nhất Vũ Kiên Vương.
“Thuốc gen này quan trọng đến mức nào?”
Diệp Lâm Quân hỏi.
“Nói thật với ngài vây, thuốc gen này chủ yếu là để chế tạo một loại thuốc đặc hiệu! Loại thuốc này là sự kết hợp giữa công nghệ sinh học hiện đại và kỹ thuật y học cổ đại của Lạc Việt, được bào chế từ một số loại dược liệu cực kỳ quý giá.
Nói một cách phóng đại thì loại thuốc này có công dụng làm người chết sống lại! Dùng để tự cứu mạng trong thời khắc quan trọng nhất!” Vệ binh Viêm Long giải thích.
Diệp Lâm Quân cười cười: “Dùng để tự cứu mạng ấy hả?” .
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần / Ác Ma Chiến Thần) |||||
Vậy thì mạnh hơn một chút so với loại thuốc mà Trần Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam mang theo rồi.
“Đúng vậy, làm người chết sống lại thì có hơi cường điệu, nhưng mà hoàn toàn có thể dùng để tự cứu trong những thời điểm quan trọng, cũng có thể kéo dài tuổi thọ. Căn cứ theo kết quả thí nghiệm thì khi một số bệnh nhân đang cận kề cái chết, sau khi dùng thuốc xong không chỉ đảm bảo rằng họ sẽ không chết, mà còn có thể kéo dài tuổi thọ ít nhất là ba năm. Cho những người khác sử dụng, có thể kéo dài tuổi thọ thêm bảy tám năm, cải thiện thể chất cũng không thành vấn đề”
Nghe xong, Diệp Lâm Quân đã hiểu.