Cô muốn thu dọn đồ đạc rời đi.
Đúng lúc này, Phương Tử Tình tới.
Cô ta bị chuyện vừa rồi hù dọa.
Không dám ở một mình, cho nên tới tìm Lý Tử Nhiễm ngủ.
Vừa tiến lên đã thấy hai người cãi nhau.
“Tử Nhiễm, cậu đừng hiểu làm, chỉ là chân mình bị đau, mình nói nửa ngày anh ta mới cõng mình v: Phương Tử Tình tìm cớ.
Lúc này Lý Tử Nhiễm mới yên tâm: “A, vậy à! Chồng, em trách oan anh rồi!”
Diệp Quân Lâm cười: “Vợ, em cứ yên tâm đi, anh không có hứng thú đối với người phụ nữ này! Tiêu Thắm không mạnh bằng cô ta?
“Tôi còn chướng mắt anh đáy.”
Phương Tử Tình phản bác.
Tuy nhiên nói ra những lời này, cô ta dường như cảm thấy có điều không đúng.
Buổi tối, Phương Tử Tình và Lý Tử Nhiễm ngủ ở trên một cái giường.
Diệp Quân Lâm ngủ phòng khác.
Lúc này.
Ở trong một khách sạn lớn tên là Kim Hoàng.
Lôi Bộ Phàm đang chiêu đãi khách.
Là nhà họ Lý tới từ thành phố Kim Lăng.
Bối cảnh và thân phận của họ rất cao.
Chỉ có dòng chính nhà họ Lôi nhà giàu mới có tư cách chiêu đãi.
Lý Vương Tôn là đại diện nhà họ Lý tới tham gia một hoạt động.
“Anh Lôi, anh biết Lão Cửu, Tam gia cùng với Diệp Quân Lâm không?”
Lý Vương Tôn tò mò hỏi.
“Biết! Diệp Quân Lâm này hay là kẻ địch của Phòng thương mại Tô Hàng chúng tôi!”
Lôi Bộ Phàm nói.
“Thực lực như thế nào?”
Lý Vương Tôn tiếp tục hỏi.
“Thực lực có thể nói là chắp vá, tuy nhiên ở trong mắt Phòng thương mại Tô Hàng vốn không đáng giá nhắc tới.
Anh Lý làm sao vậy? Máy nhân vật nhỏ này lại có thể làm anh quan tâm?”
Lôi Bộ Phàm vô cùng kinh ngạc.
“Ai dà, không phải, hai ngày trước, con nuôi của chú Hai tôi bị người ta giết chết ở Tô Hàng. Người ra tay chính là ba người ở chỗ này!” Lý Vương Tôn nói.
Lôi Bộ Phàm kinh ngạc suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Cái gì? Con nuôi của Lý Nhị gia chết ở Tô Hàng? Theo tôi được biết, con nuôi của Lý Nhị gia là ác ma Lý Cuồng, vua của giới hắc quyền!”
“Đúng vậy! Lý Cuồng lợi hại, nhưng lại không nghĩ rằng vẫn ngã xuống. Cho nên tôi mới hỏi một chút ba người này rất lợi hại sao?”
Lý Vương Tôn hít một hơi khí lạnh.
“Chỉ có thể nói bình thường, chắc là dùng thủ đoạn gì làm cho Lý Cuồng ngã xuống! Lý Nhị gia muốn báo thù à?
Giao cho tôi đi!”
Lôi Bộ Phàm nói.
Lý Vương Tôn lắc đầu: “Không được! Lý Cuồng là người chú Hai thương yêu nhất! Lý Cuồng ngã xuống, chú hai rất tức giận, còn tuyên bó muốn đích thân báo thù! Lần này tôi tới chỉ là tìm hiểu, cụ thể còn phải chờ Nhị gia tới!”
“Lý Nhị gia muốn tới Tô Hàng? Tô Hàng lại có rung động nữal”
Lôi Bộ Phàm cảm thấy đáng sợ.
Diệp Quân Lâm này chắc chắn đã gây ra họa lớn rồi!
Đắc tội ai không đắc?
Mà lại dám đắc tội cả Lý Nhị gia ở tỉnh thành.
Người kia có danh xưng là Diêm Vương đấy!
“Được rồi, anh Lý, Diệp Quân Lâm này là người của tập đoàn Vân Đình, chuyện này tám phần mười có liên quan đến tập đoàn Vân Đình, không có người đứng sau, Diệp Quân Lâm dám động vào Lý Cuồng sao?”
Lôi Bộ Phàm có ý dẫn dắt cuộc chiến về hướng tập đoàn Vân Đình.
“Đúng là như thế! Nhất định là Diệp Quân Lâm này có chỗ dựa vững chắc phía sau. Nếu không lá gan sẽ không lớn như thế! Bắt kể là ai, đến lúc đó nhát định sẽ bị xử lý!”
Trong tròng mắt Lý Vương Tôn dày đặc không gì sánh được.
Trong lòng Lôi Bộ Phàm cười thầm.
Sau khi tiếp đãi Lý Vương Tôn.
Lôi Bộ Phàm đột nhiên nghĩ đến La Nhất Thần.
“Nhãi con này làm chuyện thế nào rồi? Bên chúng ta đang vội vã thu mua mà!”
Nghĩ tới đây, Lôi Bộ Phàm bắm một dãy só.
“La Nhát Thần, chuyện anh làm thế nào rồi?”
“Thật ngại quá, La Nhát Thần đã bị phế!”
Một giọng nói phát ra từ đầu dây bên kia khiến cơ thể Lôi Bộ Phàm run lên.