“Xem đi! Đây chính là hậu quả! Diệp Lâm Quân thuận miệng nói bừa nhưng Lê Quân lại tin là thật! Haiz!”
Cô thở dài.
Trong quá trình lớn lên của trẻ nhỏ, chúng sẽ khắc sâu ấn tượng về lời nói và hành động của người lớn.
Sẽ tin những chuyện này là sự thật!
“Lê Quân, đây không phải ba, chúng ta xem tiếp đi!” Cô nói.
“Dạ, được ạI”
Bé Quân không reo hò nữa, mà ngồi trên ghế nhỏ, tiếp tục xem tỉ vi.
Hiện tại, Diệp Lâm Quân đã đeo nhân Viêm Long vào ngón tay.
Vệ quân Viêm Long khoác Vương Bào cho anhI Tay anh cầm kiếm Viêm Long.
“Kengl!”
Một tay anh rút kiếm Viêm long ra, ánh sáng vàng kim trên thân kiếm tỏa sáng lóng lánh chói lóa.
Ánh sáng màu vàng tỏa khắp nơi, sáng đến mức không thể mở mắt nhìn.
Diệp Lâm Quân chĩa kiếm lên trời cao!
Một cỗ khí thế vô địch, bá đạo tràn ra, đè bẹp khí thế của thời đại hiện tại!
Đây là thời đại thuộc về anh!
Thời đại này tên là Nhất Vũ Kiên Vương, cũng tên là Diệp Lâm Quân!
Buổi lễ phong Nhất Vũ Kiên Vương sắp hoàn thành!
“Ai có ý kiến gì không?”
Vệ quân Viêm Lọng hỏi phía dưới.
Tất cả mọi người đều không nói gì.
Trần Hữu Đạo có lòng mà hết sức.
Anh ta không bằng…
Ahh ta đành ngậm miệng, không nói tiếng nào.
“Tôi có ý kiến!”
Một giọng nói bỗng vang vọng toàn trường.
Đây chính là đối mặt với livestream toàn trường! Hầu như mọi người đều đang quan sát! Giọng nói này vang lên.
Hiện trường yên tĩnh.
Xung quanh im lặng không một tiếng động.
Tất cả giật mình.
Vô vàn người xem livestream trước màn hình cũng yên tĩnh.
Chẳng ai ngờ rằng sẽ xảy ra tình huống như Vậy.
Lễ phong vương lần đầu trong mấy trăm năm, lại có người không phục? Đây chính là Nhất Vũ Kiên Vương đói! Mặc dù anh vừa lên đài thì đã đeo mặt nạ, khí thế rất kinh khủng đè nén đám người trong nháy mắt.
Đến cả Trần Hữu Đạo cũng tâm phục khẩu phục.
Trần Hữu Đạo suy đoán Nhất Vũ Kiên Vương có lẽ là cường giả đến từ môn phiệt danh tiếng.