Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Ha ha…”
Đầu bên kia Diệp Lăng Thiên nghe thấy không khỏi buồn cười.
Diệp Quân Lâm.uy hiếp ông ta cũng chỉ là vì lực bất tòng tâm mà tức giận thôi, làm sao có thể khiến ông ta sợ hãi.
Muốn giết ông?
Có bản lãnh này sao?
Buổi tối tám giờ.
Một chiếc phi cơ tư nhân đáp xuống phi trường Giang Bắc.
Diệp Minh Thiên cực kỳ khiêm tốn đi tới nơi đã hẹn cùng Diệp Quân Lâm.
Diệp Quân Lâm đã chờ ở chỗ này từ sớm.
Hai cha con cuối cùng cũng chân chính chạm mặt.
Diệp Quân Lâm đánh giá Diệp Minh Thiên đồng thời đối phương cũng quay lại đánh giá anh.
Diệp Quân Lâm đánh giá Diệp Minh Thiên là một người có tài.
Trầm ổn, bình tĩnh, trên người có khí thế uy quyền khiến người khác phải coi trọng.
Cũng ấn chứa sự tàn nhẫn.
Giết một người thì là tội.
Giết hàng nghìn người thì là anh hùng.
Diệp Minh Thiên đúng là loại người như vậy.
Ánh mắt, lông mày, có một loại khí chất hống hách của đế vương nắm rõ mọi vật ở trong tay.
Ông ta còn là người thừa kế tương lai của Lạc Việt.
Không ai có thể sánh vai cùng.
Diệp Minh Thiên không tệ, có chút bản lĩnh.
Trước đó, Diệp Quân Lâm đã cho phép Bắc Phương dùng quyền hạn của mình để kiểm tra Diệp Minh Thiên Trước đây anh không dùng đến quyền hạn của mình, vì anh sợ một số người ở Kinh Thành biết chuyện sẽ gây sự.
Nhưng hiện tại quan hệ giữa anh và Diệp Minh Thiên đã gây xôn xao, người ở Kinh Thành có khi cũng đã biết.
Anh sử dụng quyền hạn điều tra Diệp Minh Thiên, cũng là phải phép.
Tàn nhẫn.
Vì để đạt được mục đích, không từ bất kỳ thủ đoạn.
Sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ.
Anh xem đủ mọi loại chuyện xấu mà ông ta đã từng làm.
Quả nhiên, Diệp Minh Thiên là người làm những việc lón.