Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm này, Quan Liễu Yên và Diệp Hiệu đều ngủ không yên.

Họ đều đang đẩy nhiệt độ chuyện của Lý Từ Nhiệm lên cao.

Nhằm tranh thủ trước khi trời sáng liền triệt để bức tử Lý Từ Nhiệm.

“Hửm? Xảy ra chuyện gì? Sao dừng lại hết rồi?”

Quan Liễu Yên ngạc nhiên nhận ra các kênh truyền thông lớn đều dừng lại động tác, không tiếp tục đưa tin chuyện kia nữa.

Cái này khiến cho Quan Liễu Yên nghỉ ngờ.

Cô ta lập tức liên hệ với người ta những nhận ra không thể liên hệ được với bất kì ai.

“Không phải là xảy ra chuyện gì đó chứ?”

Trong lòng Quan Liễu Yên chợt hoảng hốt.

“Nhưng với năng lực của Diệp Quân Lâm có thể bắt được bọn họ hay sao? Không thể nào, tra cũng không tra ra được.”

Quan Liêu Yên nói.

Lúc bốn giờ.

Một đám người quỳ trước mặt Diệp Quân Lâm. Tất cả đều là những nhân viên có liên quan tới chuyện lần này.

Ai nấy đều bị đánh sưng phù mặt mũi.

Giọng điệu Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: ‘Ai có thể nói cho tôi biết sự thật là gì không?”

Tất cả mọi người đều giữ im lặng.

“Được lắm, miệng ai nấy đều rất cứng!”

Diệp Quân Lâm cười cười, đột nhiên khóe miệng xẹt qua một đường cong tàn nhãn.

“Âm!”

Anh giơ đá một cước, Nguyễn Häc Đức ở phía trước lập tức bị đá bay.

“Bịch bịch!”

Sau khi Nguyễn Hắc Đức rơi xuống, khóe miệng lập tức trào ra máu tươi, cơ thể co quäp không ngừng.

“Tôi nói!”

“Tôi nói!”

Mọi người đều bị một màn trước mặt này dọa Sợ.

Từng người một lập tức nguyện ý nói ra sự thật.

“Được!”

“Tất cả mọi người đều đủ ở đây, vậy Vương Tấn Nghĩa đâu?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

“Không biết Vương Tấn Nghĩa trốn ở đâu, vẫn còn đang tìm!”

Mấy người Tây Phương lập tức cúi đầu xuống, vẻ mặt đầy hổ thẹn.

“Tìm, nhanh chóng tìm cho ra anh ta đến đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK