Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy người cực kỳ sốt ruột, phịch một tiếng, toàn bộ quỳ rạp xuống đất.

“Chúng tôi mới Nhất Vũ Kiến Vương đến hồ Tướng quân diệt trừ Bắc Ma. Bây giờ hy vọng của toàn bộ kinh thành và thậm chí toàn bộ Lạc Việt đều nằm ở ngài!”

Các vệ sĩ khác cũng quỳ trên mặt đất, cầu xin Diệp Lâm Quân quay trở lại, “Không phải tứ tiểu long đã giết gã một lần sao? Cứ để bọn họ đi thôi, tìm một người bình thường nhữ tôi làm gì? Hai vại của tôi rất yếu đuối, không chịu nổi hy vọng của Lạc Việt đâu!”

Diệp Lâm Quân cười mỉa mai “Chuyện này…

Mọi người đều biết rằng Diệp Lâm Quân đang rất tức giận.

Dù sao, ai nhận phải ấm ức lớn như thế đều sẽ tức giận.

Cả thế giới không tin anh, cho rằng anh sai.

Còn nhốt anh lại Bất cứ ai cũng phải sụp đổi!

“Nhất Vũ Kiên Vương, chúng tôi biết ngài tức giận, nhưng là hiện tậi tình thế. nguy cấp, mong ngài có thể buông bỏ cảm xức cá nhân”

“Không phải ngài luôn coi Lạc Việt là đầu! Vì Lạc Việt mà có thể sẵn sàng làm bất €ứ việc gì sao?”

Mấy người cười nịnh nọt nói Diệp Lâm Quân đột nhiên cười buồn: “Tôi một lòng vì Lạc Việt, nhưng Lạc Việt đối xử với tôi thế nào?

“Đối mặt với chuyện như vậy, cũng không nguyện ý đi điều tra sao?”

Diệp Lâm Quân bất lực lắc đầu: “Để tôi sống trong bóng tối, bảo tôi mệt mỏi một chút, tôi đều có thể chịu được! Nhưng duy chỉ có việc không tin tưởng là tôi không nhẫn nhịn được!” “Nếu các người đã không tin tôi, vậy thì mời đi tìm người cao siêu khác!” Nhìn thấy thái độ của Diệp Lâm Quân như thế này.

Mọi người bắt đầu luống cuống.

Nếu Diệp Lâm Quân không rời núi, ai có thể ngăn Bắc Ma? “Đây…

quả thực là sơ suất của chúng tôi!” “Chủ yếu là chúng ta bị tứ tiểu long lừa gạt, tất cả mọi người đều không có kịp phản ứng! Mới dẫn đến tình huống này!” “Nhất Vũ Kiên Vương, ngài đừng lo lằng, sau khi chuyện này kết thúc, chúng tôi nhất định sẽ sửa lại án oan cho ngài, thông báo cho toàn thiên hạ biết hết sự thật!” “Bây giờ, xin ngài hãy quên đi tất cả, tập trung nhằm vào Bắc Mai”

“Ngài cũng biết thực lực của Bắc Ma mạnh thế nào, bây giờ gã đang hoành hành bên ngoài..

“Nghe đến đây, Diệp Lâm Quân hừ lạnh một tiếng: “Đương nhiên là tôi biết rồi, bởi vì cách đây không lâu tôi đã nói chuyện này.

Tôi còn chủ động xin ra ngoài để đối phó với Bắc Ma.

Nhưng các người nghĩ rằng tôi đang nói vô nghĩa, không nhận ra sai lầm của mình, còn muốn đoạt công lao.

Tiếp tục nhốt tôi trong phòng giam, khi nào nghĩ rõ ràng mới cho tôi trở ra! ” “Có chuyện này sao?”

Mấy người vệ binh Viêm Long ngạc nhiên nói, nhìn về phía người bảo vệ.

Mấy tên bảo vệ gật đầu: “Hoàn toàn chính xác là có chuyện này!” “Trước khi Bắc Ma xuất hiện, Nhất Vũ Kiên Vương đã từng đề cập đến vấn đề này!” “Chi là sau khi chúng tôi xin chỉ thị của cấp trên, bọn họ nói chuyện này vớ vẩn, Bắc Ma không có khả năng sống sót!” “Nói rằng Diệp Lâm Quân chỉ vì đoạt công thôi!” Nghe được lòn người bảo vệ.

Đâu của mấy người họ như muốn nổ tung.

Hóa ra còn có chuyện như vậy.

Mặc dù Diệp Lâm Quân chịu ấm ức, bị đổ oan, thậm chí còn bị nhốt.

Nhưng anh nghĩ về Lạc Việt, khi biết nguy hiểm sắp đến, còn chủ động xin đi giải quyết Chỉ là không ai tin anh cải Trái tim anh từ lâu đã thủng trăm ngàn lỗ.

Lại tổn thương anh một lần nữa.

“Đúng, chính là như vậy!” “Vốn đĩ tim tôi hướng về Lạc Việt, muốn bảo vệ Lạc Việt, nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng người ta lấy oán báo ơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK