Nhưng hôm nay thì hoàn toàn khuất phục.
Về phần Trấn Thiên Diện và đám người Hoàng Hải Bắc, bọn họ vẫn còn muốn tiếp tục làm việc.
Môn phiệt Tây Đường còn quyết định muốn xây dựng một tượng đài kỷ niệm lớn cho Nhất Vũ Kiên Vương ở Giang Bắc.
“Sao người chết lại không phải là tên bán nước Diệp Lâm Quân kia chứ! Lần này cũng là đại anh hùng như Nhất Vũ Kiên Vương, ông trời thật không công bằng!” “Đúng, nếu như có thể, dùng mạng của Diệp Lâm Quân đổi lấy Nhất Vũ Kiên Vương được sống lại đi!” Hai nhà Lý, Trịnh cực kỳ bất bình.
Bọn họ càng hi vọng Diệp Lâm Quân có thể chết đi.
Lý Từ Nhiệm vừa đau buôn cho Nhất Vũ Kiên Vương, vừa lo lắng cho Diệp Lâm Quân.
Bây giờ anh đang ở đâu? Thế nào rồi? Không có chuyện gì xảy ra chứt Anh nhanh trỏ về đi! Em và bé Quân đều đang đợi anh đây! Lạc Việt phái vài nhóm người đi tìm kiếm tung tích của Diệp Lâm Quân.
Nhưng kết quả khiến người ta phải thất vọng, không tìm thấy được.
Tiên cơ bản thì anh không có khả năng còn sống.
Tin tức quốc tế nhanh chóng truyền đi: Ở diễn đàn hai mươi tám nước Châu Đông Phương, Nhất Vũ Kiên Vương của Lạc Việt bởi vì chút tranh cãi tuyển chọn mà ra tay đánh người.
Vì bảo vệ an toàn cho những người khác, không thể không giết anh.
Trong lúc nhất thời, nước ngoài nhao nhao chi trích Lạc Việt làm việc bá đạo, Nhất Vũ Kiên Vương lại càng không coi ai ra gì.
Mo mộng hão huyền rằng toàn bộ Châu Đông Phương đều sẽ nghe lời mình.
Tất cả tội danh đều gắn lên đầu anh.
Toàn bộ đều thành lỗi của anh…
Hoàng tử Vincent vô sỉ! Nước Chiến Ưng vô sỉ! Người của Lạc Việt vừa hận vừa tức! Có điều vì Nhất Vũ Kiên Vương đã bảo vệ được tôn nghiêm và lòng kiêu ngạo của Lạc Việt! Tạo thành đả kích đối với Lạc Việt, hải ngoại gần như đều sôi trào.
Đây là đả kích lớn nhất trong gần trăm nay đối với Lạc Việt.
Tất nhiên họ đã phải trả một cái giá đau đớn.
Hoàng tử Vincentrất vui vẻ, trực tiếp cho Liên minh báo thù một vùng thuộc địa.
Liên minh báo thù đã có được mười ba hải đảo và thêm một vùng đất thuộc.
Chờ bọn họ làm xong việc, sẽ có thể hoàn toàn chống lại Lạc Việt.
“Nhất Vũ Kiên Vương chết rồi, còn ai có thể ngăn cản chúng ta nữa?”
Sau khi Hắc Long trở lại tổ chức, đột ngột cười to.
Nhưng thật ra bọn họ không biết mình đã bị người ta âm thầm để mắt tới.
Người của Trấn Điện Thiên trở nên kích động.
Nhưng không có cách nào vì điện chủ không có ở đây.
Bọn họ chỉ có thể tiếp tục theo dõi sát sao.
Đang chờ một cái chỉ thị “chờ” không tới được.
Trận chiến trên núi Cửu Long đã nhanh chóng qua ba ngày ba đêm.
Ngọn lửa chiến tranh bị dập tắt, khói đặc cũng tiêu tan.
Núi Cửu Long bị tàn phá nghiêm trọng.
Ngọn núi gần như bị san bằng.
Đất đai khô cằn khắp nơi.
Giống như Địa ngục nhân gian.
Lạc Việt vẫn đang chờ đợi một kỳ tích xảy ra.
“Nếu có kỳ tích xảy ra thì đó nhất định là màu đỏi”
Có điều trên nền đất khô cằn lại phát hiện một cột cờ bị thiêu hủy.
Không cần nghĩ, lá cờ của Lạc Việt đã sớm bị thiêu hủy.
Ước mơ kỳ tích của Lạc Việt đã hoàn toàn bị dập tắt.
Dù sao thì Nhất Vũ Kiên Vương cũng là người!
Cũng không phải thần!
Đạn bắn vẫn có thể bị thương!
Huống chỉ còn vào tình cảnh bom nổ bốn phía.