“Thế nào? Nhận ra sai lâm rồi sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Lần này thái độ của Khương Di Quân đã mềm mỏng không ít, cô gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng tôi đã biết sail”
“Cậu Quân Lâm, ngay tại đây, tôi thành thật xin lỗi anh và mẹ anh. Lúc trước, thái độ của chúng tôi không tốt, xin anh tha thứ cho chúng tôi!”
Để có thể hủy bỏ hôn ước, lấy lại sự tự do, Khương Di Quân bắt buộc phải cúi đầu.
Phải nhịn!
Coi như là ăn trúng một con ruồi!
Những người khác cũng không tình nguyện mà lên tiếng xin lỗi.
Xin lỗi Diệp Quân Lâm là điều quá xấu hổ đối với bọn họ.
Để hủy bỏ hôn ước của Khương Di Quân, bọn họ đành phải liều mình thôi.
Ngay cả Lăng Thiên Long cũng nhỏ tiếng nói: “Thật sự xin lỗi, lúc trước thái độ của tôi có phần không tốt!”
“Nói cái gì cơ? Giọng của cậu quá nhỏ rồi!”
Diệp Quân Lâm tiến lại gần nói.
“Thành thật xin lõi!”
Lăng Thiên Long đầu tiên là sửng sốt, sau đó cao giọng nói.
Diệp Quân Lâm cười nói: “Có vẻ như các người đã thật sự đã nhận thức được sai lầm của mình”
Khương Di Quân vẻ mặt hài lòng, lập tức hỏi: “Nói như vậy là anh đã đồng ý hủy bỏ hôn ước?”
“Đương nhiên có thể hủy bỏ hôn ước! Nhưng lời xin lỗi của các người vẫn còn chưa đủ!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Cái gì? Anh định trở mặt hay sao? Chúng tôi đều xin lỗi anh rồi!”
Khương Di Quân gấp gáp nói.
Ánh mắt của Diệp Quân Lâm rơi vào trên người của Lăng Thiên Long: “Tôi đã nói là cậu ta phải quỳ xuống xin lỗi chưa?”
“Anh…
Lăng Thiên Long tức giận muốn bùng nổ.
Vốn dĩ xin lỗi đứa con hoang này đã là điều nhục nhã nhất trong cuộc đời hắn.
Còn muốn hẳn quỳ xuống xin lỗi Diệp Quân Lâm?
Đây là điều không thể nào!
“Nếu cậu ta quỳ xuống xin lỗi, tôi lập tức bỏ hôn ước!”
Nghe thấy câu trả lời vô cùng khẳng định của Diệp Quân Lâm, ánh mắt của Khương Di Quân và những người khác đồng loạt nhìn về phía Lăng Thiên Long. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Trọ Cùng Nhà
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Ma Thần Trời Sinh
4. Mùa Xuân Của Tiểu Đào
=====================================
“Không, không, không…