Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lâm Quân tiếp tục âm thầm quan sát bọn họ.

Thủ phạm là những người này.

Những kẻ bại loại của Lạc Việt quả nhiên là cùng một giuộc với đám người nước Chiến Ưng.

Không lâu sau, Hắc Hổ dẫn theo mấy người đi đến một sơn trang ở Kinh Thành.

Hệ thống canh giữ của nơi này cực kỳ nghiêm ngặt, dự tính ai đến gần xung quanh đó trong bán kính mấy cây số cũng có thể khiến bọn chúng phát hiện ra.

Nhưng cái này không thể làm khó Diệp Lâm Quân được.

Bọn họ đã dễ đàng đột nhập được vào trong Son trang.

Căn cứ thông tin tình báo và phân tích, Diệp Lâm Quân và Tây Thiên Vương đã đưa ra được một kết luận…

Liên minh báo thù có hệ thống phân cấp nghiêm ngặt.

Nó được chia theo màu sắc của mặt nạ.

Mặt nạ cấp cao nhất là màu đen.

Mặt nạ cấp độ thứ hai là vàng.

Mặt nạ cấp độ thứ ba có màu bạc.

Lần này, Hắc Hổ đích thân dẫn dắt cả đội, chứng tỏ liên minh báo thù rất coi trọng chuyện lân này.

Sau khi đến sơn trang, mấy người Hắc Hổ sau một hồi trải qua hàng loạt thủ tục phức tạp mới đến được đại sảnh.

Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương theo sát, âm thầm trốn ở nơi cao.

Nhìn thoáng qua tình hình bên trong đại sảnh.

Bên trong chỉ có một người, cũng đeo một chiếc mặt nạ màu đen, có hoa văn phượng hoàng.

Xét về hình dáng, người đó là một phụ nữ.

Cô ta chính là thủ lĩnh thứ hai trong liên minh báo thù – Hắc Phụng Hoàng “Hắc Hổ, nhiệm vụ hoàn thành rồi chứ?” Hắc Phụng Hoàng hỏi.

“Bẩm phó thủ lĩnh, nhiệm vụ đã hoàn thành, đây chính là tễ dược!” “Thuận tiện, chúng tôi cũng đã khiến Diệp Lâm Quân rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục!”

Hắc Hổ hưng phấn báo cáo thành tích của mình.

Hắc Phụng Hoàng quan sát lọ tễ dược, cười khinh: “Tôi và thủ lĩnh đều biết cả rồi.”

“Làm tốt lắm! Sau khi thủ lĩnh về sẽ trọng thưởng cho cậu!”

Hắc Hổ kìm nén kích động, tò mò hỏi: “Thủ lĩnh không phải ở kinh thành sao?”

“Thủ lĩnh đã đến đảo Đông Ca, tạm thời sẽ không trở vê!” Hắc Phụng Hoàng trả lời.

Diệp Lâm Quân núp trong bóng tối thở dài, tưởng rằng có thể nhổ tận gốc liên minh báo thù.

Không ngờ thủ lĩnh không có ở đây, chỉ có phó thủ lĩnh.

Nhưng dám chắc là đám liên minh báo thù bại loại này có liên quan mật thiết với rất nhiều thế lực ở hải ngoại.

Thủ lĩnh đến đảo Đông Ca, thế chứng tỏ bọn họ và đảo Đông Ca có liên hệ.

Và cũng có liên hệ với nước Chiến Ưng.

Sợ là cũng có liên hệ với những thế lực thù địch khác.

Những năm nay đã làm ra không ít những chuyện gây hại cho Lạc Việt.

Không biết vì sao, Diệp Lâm Quân đột nhiên nghĩ đến nụ cười của Đỗ Thiên Nhất trước khi chết.

Xem ra Đỗ Thiên Nhất đã biết được không ít thứ.

Sự trở lại của điện Thái Hòa và chất kịch độc làm hại anh xem ra không tránh khỏi có liên quan đến bọn họ.

“Phó thủ lĩnh, cho nên là cô đưa tễ dược cho hoàng tử Vincent sao?” Hắc Hổ hỏi.

“Đúng vậy! Đã thương lượng xong với hoàng tử VincentI”

Nói xong, Hắc Phượng tiếp tục nhìn bình thuốc: “Bình thuốc không có vấn đề gì chứ?”

“Tuyệt đối không có vấn đề, là Diệp Lâm Quân chủ động dâng lên! Chắc không phải là giải”

Hắc Hổ đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK