Cục Thiên Thuấn có lịch sử tồn tại lâu đời, các đặc công trong đó toàn là những người có dị năng.
Bọn họ nắm giữ nước Chiến Ưng, thậm chí cả lực lượng thần bí và những chuyện bí mật nhất của toàn thế giới…
Bọn họ khác với vệ binh Viêm Long.
Bọn họ thật sự đang kiểm soát những lực lượng khủng khiếp kia.
Họ thường hay chịu trách nhiệm giải quyết các vụ siêu nhiên và đáng sợ.
Nghe nói chúng thần chỉ ước là do chính những Chúa Tể đó bảo Cục Thiên Thuẫn phát ra…
Đám Richard cũng phải sợ khi đối diện với Cục Thiên Thuẫn.
“Thu tay lại đi! Lạc Việt không yếu đuối như anh tưởng tượng đâu!”
“Anh đừng bao giờ xem thường con sư tử Đông Tấn đang ngủ say, nếu anh ép nó thì nó sẽ thức tỉnh đấy!”
Đặc công của Cục Thiên Thuấn thẳng thắn đưa ra lời khuyên.
Richard mỉm cười: “Đúng vậy, quả thật Lạc Việt đã bị chúng tôi ép đến đường cùng rồi!
Nhưng bọn đó vẫn đâu phải là đối thủ của chúng tôi!”
“Tiếp theo đây, các vị sẽ thấy cảnh chúng tôi công chiếm Lạc Việt ngay thôi “Các anh hấy tự lo liệu cho mình đi!”
Đặc công Cục Thiên Thuần quay người bỏ đi.
Họ chỉ đến nhắc nhở thôi.
Trên chiến trường Đông Cảnh.
“Sư phụ!”
Nhóm Tiêu Phong thấy Diệp Lâm Quân bị bắn trúng.
Mọi người gào to thảm thiết.
Diệp Lâm Quân biến mất ngay trước mắt bọn họ vậy ư…
Mọi thứ quá nhanh chỉ trong tích tắc.
Vì thế, hồi lâu họ cũng không thể nào tin nổi tất cả những điều này là sự thật.
Mặt khác.
Hứa Chính Kiệt hét lớn: “Lên cho tôi, xông hết lên cho tôi! Lập tức chiếm lại chiến khu Đông Cảnh!”
Hứa Chính Kiệt ra lệnh: Đại quân của liên minh Chúa Tể lấn át như thủy triều.
Bên Tiêu Phong rơi vào tình cảnh đơn độc và yếu thế.
Cộng thêm mọi người đang đắm chìm trong sự đau khổ vì mất đi Diệp Lâm Quân.
Chắc hẳn, trong vòng nửa tiếng họ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn mà thôi.
“Toàn thể những người có mặt nhắm hướng bắc đến Kinh Thành tập họp!”
Đại quân đi sau bọn Hứa Chính Kiệt bắt đầu khởi động.
Dù gì nhóm Tiêu Phong cũng sẽ không chịu nổi một đòn, không chống đỡ được nữa đâu.
“Lạc Việt dễ dàng để những kẻ ngoại đạo như bọn mi khiêu khích vậy sao?”
Bấy giờ, trên không trung vang lên tiếng sấm rền vang không dứt.
“Ầm ầm ầm!”
Tổng công tám mươi hộp năng lượng bản ra trong cùng một lúc.
Diệp Lâm Quân bị bắn trúng nhưng mười ba phát còn lại đều bắn hụt.
Bắn đến mức nơi đây thành đống đổ nát.