Diệp Quân Lâm lạnh lùng nhìn anh ta một cái: “Tôi không quan tâm thân phận của anh ta là gì!”
Trong mắt chiến thần Diêm La mang theo ý cười nhạo.
So sánh thân phận?
Với người này?
Đừng nói ở đây, nhìn ra thế giới, nghe đến danh tiếng của chiến thân Côn Luân, ai mà không sợ hãi chứ?
So sánh thân phận và bối cảnh với anh ấy?
Đơn giản là muốn chết!
Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La rời đi.
Còn về nhà họ Trương thì không động đến.
Bởi vì trong mắt anh những người này chỉ giống như con sâu cái kiến.
Không đáng phải ra tay.
Tin tức Lữ Chiến và đàn em thất bại nhanh chóng truyền ra khắp thế giới ngầm cả tỉnh thành.
Mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Người này lại thua ư?
“Tra ra rồi! Là đàn em của Thạch Thanh Sơn, chiến thần Diêm La làm “Chiến thần Diêm La thực sự lợi hại, nhưng lần này cũng chọc phải rắc rối lớn rồi!”
“Đúng vậy, tôi nghe nói bối cảnh của Lữ Chiến thì cả phía Nam Việt Nam đều phải sợ đấy!”
Thế giới ngầm sôi nổi lên.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Người đứng đằng sau Lữ Chiến rất nhanh sẽ đuổi giết đến Kim Lăng.
Tranh chấp vừa mới bắt đầu.
Đặc biệt là người nhà họ Trương biết được thân phận của Lữ Chiến.
Bọn họ rõ ràng hơn Lữ Chiến chỉ là quân dẫn đầu mà thôi, đằng sau còn có quân lớn hơn sẽ tới ngay lập tức.
Đến lúc đó Kim Lăng mới thực sự là lúc thay đổi!
Tin tức Lữ Chiến chết nhanh chóng truyền ra ngoài!
Ở một nơi nào đó của Hoa Hải.
“Cái gì? Học trò của tôi chết ở Kim Lăng?
Láo xược!”
“Tôi muốn tất cả mọi người phải chôn cùng!”
Lúc này, Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La đã đến bên ngoài trang viên nhà họ Trịnh.
“Đi nói cho bọn họ một tiếng, chuyện đã giải quyết xong rồi.”
Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Tạm thời anh không công khai thân phận.