Anh muốn lập tức ra tay ngay, nhưng vẫn phải lấy đại cục làm trọng.
Lần này thu hoạch rất lớn, ít ra cũng có thể biết được bọn họ là dạng người gì.
Sau đó có thể huy động tất cả lực lượng đi điều tra đám người này.
Cứ điều tra những tên phạm nhân có tội ác tày trời trong vòng một trăm năm đổ lại thì chắc chắn có thể tra ra được lai lịch của bọn chúng.
Cho dù khuôn mặt §au lớp mặt nạ của bọn chúng có thể đã bị hủy hoại, nhưng vẫn có khả năng đối chiếu được.
“Đúng, tiếp theo thủ lĩnh còn có kế sách đủ để làm kinh động cả thế giới! Ta rất mong đợi!”
Đôi mắt của Hắc Phụng Hoàng đầy mong đợi và điên cuồng.
Hắc Hổ và những người khác cũng tỏ vẻ thích thú.
“Có thật không?” Mọi người đồng thanh hỏi.
“Đương nhiên! Nếu không thủ lĩnh cũng sẽ không đích thân đi đến đảo Đông GaI Đi đảo.
Đông Ca cũng chính là vì sự việc lần này!” Giọng Hắc Phụng Hoàng đầy kiêu hãnh, cho thấy cô ta rất tự tin trong chuyện này.
“Cụ thể đến trình độ nào rồi?” Ánh mắt Hắc Hổ như phát sáng.
Hắc Phụng Hoàng mỉm cười: “Nếu như chuyện này thành công, đủ để đánh cạn nguyên khí của Lạc Việt, hủy hoại lòng tin của dân chúng Lạc Việt…”
“Xuyt!” Mấy người Hắc Hổ hít một hơi.
Bọn họ biết kế hoạch của thủ lĩnh tuyệt đối rất lớn, nhưng không ngờ lại làm tới mức kinh động như vậy…
“Nói đến đây cũng muốn cảm ơn tứ đại môn phiệt, là bọn họ xé bỏ thỏa thuận, khiến tất cả thế lực đang ẩn thế đều xuất hiện, chúng ta mới có cơ hội như thế!” Khóe miệng Hắc Phụng Hoàng nhếch lên.
“Đúng! Tình hình bây giờ đang có lợi cho chúng ta bây giờ!” Hắc Hổ cũng cười lớn.
Diệp Lâm Quân trong bóng tối siết chặt tay, ánh mắt toát ra một luồng khí lạnh.
Những người này điên rồi!
Lần này bọn họ sắp gây ra họa lớn.
Nghe kế hoạch bọn họ, có lẽ sẽ là đã kích lớn đối với Lạc Việt.
May thay, Diệp Lâm Quân đã thiết kế ra bàn cờ này.
Bọn họ nhập cuộc rồi.
Nếu không anh không thể biết được kế hoạch này của bọn họ: Tuy không biết cụ thể là gì, nhưng ít ra cũng có thể chuẩn bị trước.
“Còn kế hoạch cụ thể thì sao?” Hắc Hổ hỏi.
“Ừm? Đó là bí mật, cậu muốn biết?”
Hắc Phụng Hoàng đột nhiên nhấn giọng, Hắc.
Hổ bị dọa sợ không dám nói nữa.
Chứng kiến những chuyện này, Diệp Lâm Quân đã tự tưởng tượng ra sự đáng sợ khủng khiếp của tổ chức này, chế độ quá là nghiêm ngặt.
Nên biết Hắc Hổ cũng là người đeo mặt nạ đen, nhưng vẫn không được biết kế hoạch lớn này.
Không lâu sau, sứ giả của hoàng tử Vincent của nước Chiến Ưng cũng đến.
“Ừm, hoàng tử Vincen† có nói, các người làm tốt lắm! Những gì ngài ấy đồng ý với các người sẽ thực hiện! Mười ba hải đảo sẽ mãi mãi thuộc về các người!”
“Các người có thể hoàn toàn thoát ly khỏi Lạc Việt, xây dựng lên lãnh địa của chính mình!” Sứ giả cười nói.
“Cảm ơn Hoàng tử Vincent!” Hắc Phụng Hoàng và những người khác vô cùng cảm kích.
Sau khi nhận được tê dược, sứ giả dò xét một hồi rồi nói: “Hoàng tử Vincent biết các người tiếp theo đây sẽ có một kế hoạch rất lớn, có cần giúp đỡ gì, hoàng tử sẽ dốc toàn lực ủng hộ cho các người!”
“Thật sự rất cảm ơn hoàng tử Vincent! Nếu như chuyện này thành công, đối với nước Chiến Ưng và hoàng tử Vincent cũng rất có lợi!”
“Ừm, hợp tác vui vẻ!”
Sau đó, sứ giả của Hoàng tử Vincent đã rời đi.
Diệp Lâm Quân của người theo dõi hắn ta, đồng thời quay lại cảnh giao dịch và đối thoại của bọn họ để làm bằng chứng!