Diệp Quân Lâm cười cười.
Ngày hôm sau.
Ngày cưới của Trịnh Tiêu Kỳ và Lee dai Jin.
Sơn trang Tân Hải cực kỳ náo nhiệt.
Ô tô liên tục nối đuôi nhau đi vào!
“Nhà bố mẹ vợ ở Tô Hàng tới tham dự hôn lễ! Chúc cô Trịnh Tiêu Kỳ và anh Lee dai Jin trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”
“Nhà họ Đồng ở Tô Hàng tới tham dự hôn lễ…”
“Hồ Tiểu Long – Chủ tịch tập đoàn Nhuận Thiên chúc mừng cô dâu chú rẻ!”
Trừ những anh em nhà họ Trịnh thì người ở những gia đình quyền thế khác cũng tới.
Đây là điều mà nhà họ Trịnh không ngờ.
“Ha ha ha, nhà họ Trịnh ta trở thành hào môn thật ròi!
Trước kia chúng ta toàn phải nhìn lên những gia tộc này!”
Trịnh Uyên Bác cười nói, sắc mặt hồng hào.
“Tiêu Quốc Phỏ, gia chủ nhà họ Tiêu tới!”
“Hàn Tiếu Côn, gia chủ nhà họ Hàn tới!”
Các ông lớn tới tham dự hôn lễ sau đó thực sự khiến ông ta kinh ngạc.
Bởi vì tất cả đều là người cai quản của nhà giàu trăm tỷ!
Đại diện cho nhóm người mạnh nhất Tô Hàng.
Nhất là Tiêu Quốc Phổ cũng tới.
Tiêu Quốc Phổ là người nhiều tiền nhất Tô Hàng hiện tại!
Ngay cả ông ta mà cũng đến?
“Ha ha ha, mặt mũi của nhà họ Trịnh ta lớn quá nhỉ?”
Trịnh Uyên Bác hít thở dồn dập, vẻ mặt khiếp sợ.
Những người khác của nhà họ Trịnh cũng kích động đến nỗi trái tim sắp bay ra ngoài.
Trịnh Văn Thạc cười cười: “Mọi người bình tĩnh một chút!
Những nhân vật siêu máu mặt này tới đây chắc chắn là vì tập đoàn Tam Hưng!”
“Đúng, đúng thế! Chắc chắn là họ nể mặt Tập đoàn Tam Hưng đấy!”
Mọi người thoải mái.
Khách khức vào liên tục.
Gần như bao gồm hết tất cả nhân vật máu mặt ở Tô Hàng!
Trịnh Tiêu Kỳ tươi cười.
Hôn lễ của cô lại thu hút nhiều nhân vật lớn thế ư?