Chỉ cần cầm được hạng mục tám tỷ USD này, nhà họ Trịnh sẽ thu được lợi hàng chục tỷ USDI Vốn liếng lấy lại một phen!
“Nhưng mà con có một điều kiện…”
Lý Từ Nhiệm nói.
“Điều kiện gì?”
Mọi người nhao nhao nhìn về phía Lý Từ Nhiệm.
“Hạng mục này là lấy về cho nhà họ Trịnh, nhưng tất cả đều phải do con toàn quyền phụ trách! Đây chính là điều kiện của conl”
Lý Từ Nhiệm nói ra điều kiện mà Diệp Quân Lâm nhắc nhở trước đó.
“Cái gì?”
Sau khi nghe xong điều kiện, mặt ai trong nhà họ Trịnh cũng đều biến sắc.
Mặc dù lấy được hạng mục, nhưng sao có thể để Lý Từ Nhiệm định đoạt tất được.
Điều này là không thể!
“Chuyện này không được! Hạng mục của nhà họ Trịnh sao có thể để một người khác họ điều khiển chứ?”
“Đúng vậy, truyền đi thì người khác nhìn chúng ta thế nào?”
Không ai đồng ý.
“Từ Nhiệm, em xem chị và anh rể của em vì tránh hiềm nghi đã hoàn toàn không nhúng tay vào việc kinh doanh của nhà họ Trịnh, sao em lại vậy chứ?”
Trịnh Quân Nga nói.
“Đúng vậy, thế này không được, làm trò cười cho người bề trên rồi!”
Trương Văn Thống cũng nói.
“Đây là điều kiện của con, không đồng ý cũng được, con sẽ từ bỏ hạng mục đó.
Lý Từ Nhiệm nói.
“Được được được, ông bà ngoại đồng ý với con! Hạng mục lấy được rồi sẽ do còn toàn quyền phụ trách.”
Ngô Thị Lan đồng ý.
Sau khi có được câu trả lời chắc chắn, lúc này Lý Từ Nhiệm mới rời đi.
Chờ cô đi xong, Trịnh Văn Thành, Trịnh Học Văn và mấy người khác đều bất mãn nói: “Ba mẹ, thật sự do Lý Từ Nhiệm phụ trách sao?”
“Ha ha, chờ lấy được hạng mục thì đến lúc đó làm gì đến lượt nó làm chủ!”
Ngô Thị Lan cười nói.
“Mẹ, không phải mẹ đồng ý với Từ Nhiệm rồi sao?”
Có người hỏi.
“Không thừa nhận thôi! Đến lúc đó các con làm chứng cho mẹ, Từ Nhiệm cũng sẽ hết cách!”
Người nhà họ Trịnh lại cùng nhau cười lớn.