“Mắc lừa rồi! Chắc chăn chúng ta bị mắc lừa rồi!”
“Đối phương dùng người khác để lừa chúng †a sử dụng vũ khí sát thần! Để chúng ta dùng cạn hộp năng lượng!”
“Cường giả cấp chí tôn của bọn họ đều ở đây, chẳng chết một ai cải”
Lúc này, bọn người Hứa Chính Kiệt cũng phản ứng lại, nhưng mà đã muộn rồi. Lần này liên minh chúa tể bị tổn thất rất lớn, bị mấy người của Tiêu Phong đánh trả, liên minh chúa tể lần lượt rút lui, khiến tinh thần của các chiến sĩ võ giả ở chiến khu phía Đông của Lạc Việt càng thêm phấn chấn.
“Lừa đảo! Đúng là một đám lừa đảo!” Hứa Chính Kiệt tức giận nói.
Một âm mưu của đối phương, khiến anh ta đặt cược hết tất cả vốn liếng. Lần này, át chủ bài của anh ta cũng mất rồi. Đám lãnh đạo cấp cao như Lý Chính Quốc cũng vô cùng tức giận.
Vốn dĩ có thể dễ dàng chiếm lĩnh phía Đông.
Giờ đây, chiến khu phía Đông đang rơi vào trạng thái giằng co.
Có mấy người như Tiêu Phong ở đây, kẻ địch cũng đừng hòng vượt qua được nửa bước, Tuyến phòng ngự thứ ba bọn chúng rất khó phá được.
Tin tức về chiến khu phía Đông lan truyền khắp Lạc Việt, tất cả mọi người đều phấn khởi, càng có thêm nhiều niềm tin.
Phía Tây, nơi mà lực lượng mạnh nhất của liên minh chúa tể đang đóng giữ. Lạc Việt cũng điều động sức mạnh mạnh nhất để chống lại nó.
Nhưng đại quân củathế gia Y Vương chỉ là một đám ô hợp, tinh thần chiến đấu cũng thế, đều bị lợi ích chỉ phối. Vì vậy,†rước sức tấn công mạnh mẽ của địch, đều lần lượt rút lui.
Tuyến phòng thủ thứ ba đã bị công phá.
Tuyến phòng thủ thứ tư cũng bị phá vỡ một phần ba.
Tuyến phòng thủ biên giới phía Bắc có lợi thế về địa lý, cộng với sự chỉ viện kịp thời nên vẫn tiến công được.
Có điều kẻ địch rất mạnh, hơn nữa còn có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ có thể điều khiển được băng tuyết.
Cuối cùng, tuyến phòng thủ thứ ba ở phía bắc cũng không chống cự được. Tuy nhiên, tình hình có vẻ khá hơn một chút so với phía Tây.
Mặt khác.
Tuyến phòng thủ thứ ba ở vùng biển phía Nam cũng bị công phá.
Tuyến phòng thủ thứ tư nằm giữa biển và đất liền, nếu như cũng bị phá vỡ, đại quân của quân địch sẽ đổ bộ vào. Khi đó, toàn bộ biên giới phía Nam sẽ lâm nguy.
Lúc này, bốn mươi vạn đạo quân do Diệp Lâm Quân chỉ huy vừa đến.
“Tất cả nghe theo lệnh tôi, trực tiếp tấn công!”
Vừa đến vùng biển, Diệp Lâm Quân lại hạ lệnh tấn công.
Các chiến sĩ phòng thủ vùng biển phía Nam đều chết lặng.
Trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn phòng thủ.
Tuy nhiên, ba tuyến phòng thủ đã bị chọc thủng.
Kẻ địch thật sự quá mạnh.
Trên biển, bọn chúng là bất khả chiến bại.
Ngay cả những vũ khí có tính sát thương của bọn họ cũng không có tác dụng.
Khoảng cách giữa hai bên là quá lớn.
Bọn họ không thể phòng thủ nỗi.
Kết quả Diệp Lâm Quân mang theo một toán quân sĩ, muốn tấn công trực diện.