Lộ trình chạy được đặt ra giúp rèn luyện những kỹ năng cơ thể tinh tế nhất, và đưa ra các Chương trình đào tạo khác nhau tùy theo từng người để khai thác tối đa tiêm năng của họ.
Nếu như tiếp tục luyện tập với Diệp Lâm Quân, tương lai chắc chắn không thua kém gì cửu đại thiên vương.
Thậm chí còn cao hơn.
Chỉ là mọi người đều không chịu hiểu! Kể hoạch luyện tập đang diễn ra hằng ngày.
Tài năng của bé Quân thực sự đáng kinh ngạc, tốc độ tiến bộ rất nhanh.
Những học viên này cũng tiến bộ rất nhanh, nhanh hơn gấp ba lần so với dự đoán của ba giáo quan khác.
Nhưng bọn họ đều cho rằng là do ba vị giáo quan đó nên mới tiến bộ như vậy, chứ không hề liên quan gì đến mấý Bài học trẻ con của Diệp Lâm Quân.
Nào ngờ bọn họ tiến bộ được như thế, chủ yếu đều là:dơ cônở lao của ánh: Phương án huấn luyện của Diệp Lâm Quân chính là phát triển tiềm lực cho bọn họ, khiến sức mạnh bọn họ tăng vọt.
Ở phía bên kia, Tiêu Phong và mấy người bị chê bai là phế nhân, sau khi trải qua một khoảng thời gian tu luyện vô cùng kinh ngạc phát hiện bản thân họ đã hồi phục lại bình thường!
Cơ thể bị phế, kinh mạch bị hủy hoại, thế nhưng bây giờ đã hồi phục như cũ!
Tất cả mọi người đều hồi phục!
Đúng là một tin rất tốt!
Tiêu Phong và mấy người có thiên phú không chỉ bình phục lại mà Sức mạnh còn tăng vọt đột biến!
Bọn họ vui mừng đến phát điên!
Công pháp quả thật fất có hiệu quải Diệp Lâm Quân không có lừa bọn họ!
Vào lúc này, họ đã nhìn thấy hy vọng! Chính Diệp Lâm Quân mang lại ánh sáng cho họ, giống như ba mẹ của họ!
“Kể từ bây giờ, sinh mạng của một trăm người chúng ta sẽ thuộc về cậu, ân nhân” Bọn họ cảm kích nói!
Trước đây họ sống không bằng chó! Nhưng bây giờ, đã nhìn thấy hi vọng thật rồi!
Bọn họ khao khát một ngày nào đó sẽ được hồi phục, để nói cho những người khác biết bọn họ vẫn còn là thiên tài! Cuối cùng ngày này cũng đến! Tất cả đều là nhò Diệp Lâm Quân ban cho!
“Chúng ta phải chăm chỉ luyện tập, không được để ân nhân thất vọng! Có hiểu không?”
Tiêu Phong hồ lên trước mặt mọi người. . Truyện Đô Thị
Sau khi kế hoạch Tiềm Long thất bại, bọn họ bị vệ binh Viêm Long ruồng bỏ.
Bị sư môn sư phụ bỏ rơi! Bị gia tộc ba mẹ xua đuổi! Mọi người đều nén nhịn, chò đợi một ngày phụng hoàng trở mình, dục hỏa trùng sinh! Diệp Lâm Quân mỉm cười chân thành khi nhìn thấy họ đạt được thành quả như thế.
Tất cả “học trò”
đều thu được không ít thành tựu.
Trong lòng anh thâm vui mừng.
Hôm nay, học viên của kể hoạch Viêm Long lại tham gia khóa huấn luyện do Diệp Lâm Quân tổ chức.
Diệp Lâm Quân nhìn mọi người và cười nói: “Ừm, không tệt Mới ban đầu đã có hiệu quả! Các người cứ tiếp tục, kiên trì hoàn thành những nhiệm vụ mà tôi giao! Tương lai các người sẽ đầy hứa “
hẹn “Bây giò đã nếm được vị ngọt, đừng vội tự hào! Hãy trầm tĩnh!” Mọi người cố kìm nén không để bản thân phát ra tiếng cười.
“Cậu ta là đồ ngốc à?” “Thật sự cảm thấy chúng ta tiến bộ là do cậu ta dạy sao?” “Có liên quan gì đến cậu ta không?”