Kiều Nguyên Thu lại nhìn những người khác nói: “Đợi khi tôi ngủ xong, sẽ đến lượt mấy người! Ở trước mặt hắn, thay phiên nhau ngủ với phụ nữ của hắn! Tôi sẽ hành hạ hắn ta đến chết!”
“Hít!”
Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Kiều Nguyên Thu thực sự là quá mức biến thái.
Còn biến thái hơn bọn họ nghĩ rất nhiều.
Tra tấn một người về thể chất và tâm lý.
Còn phải tra tấn đến chết.
Điều này là quá đáng sợ.
Tuyệt đối không thể xúc phạm hắn ta!
Mọi người nhìn theo Kiêu Nguyên Thu với nỗi sợ hãi kéo dài.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến khu chung cư của tập đoàn Minh Cường.
Tới cửa, mọi người lập tức bị an ninh ngăn lại.
“Các người là ai, đến đây để làm gì?”
Những nhân viên bảo vệ này đều là đồng đội của Võ Tiêu, cảnh giác nhìn chằm chằm vào nhóm người Kiều Nguyên Thu.
Đồng thời, họ sử dụng hệ thống liên lạc nội bộ để báo cáo tình hình cho bên trong.
“Chúng tôi đến làm gì? Đến để giết người Kiều Nguyên Thu băn hai tia sáng lạnh vào mắt và ra lệnh.
Hàng trăm cao thủ đồng loạt rút dao dài lao tới.
“Làm cái gì đấy?”
Ngay sau đó.
Diệp Quân Lâm đưa mọi người đến đây.
Mấy người Lý Từ Nhiệm, Trịnh Thiết Hàm cũng đến sau khi nghe tin.
Nhìn thấy trước mặt hơn trăm người, đặc biệt mang theo binh khí, tất cả mọi người run lên.
“Dừng lại đãi”
Kiều Nguyên Thu ra hiệu cho mọi người dừng lại trước.
“Thằng nhãi, mày cũng dám ra mặt! Mày sẽ phải trả giá rất đắt cho hành động của mình!”
Kiều Nguyên Thu hét lên.
Kẻ thủ nóng mắt khi nhìn thấy nhau.
Khi các người của đảng Thái Tử ở Hoa Hải nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Quân Lâm, tất cả đều phát điên.
Nóng lòng muốn lột da, ăn thịt, uống máu Diệp Quân Lâm.
Chưa từng có ai khiến họ nhục nhã như vậy.
Đặc biệt là Kiều Nguyên Thu, khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Quân Lâm, ánh mắt hắn ra sắc bén như dao.
Trong lòng muốn băm vằm Diệp Quân Lâm thành nghìn mảnh.
Lý Từ Nhiệm và Trịnh Thiết Hàm cũng nhận ra đám người này.
Não của Lý Từ Nhiệm nổ tung.