Dưới sức mạnh như thế này.
Diệp Lâm Quân cũng không thể ngăn được.
Anh lùi ra phía sau.
Không ngừng lùi lại.
Rõ ràng anh đã không còn như lúc nấy, muốn gì được nấy.
“Âm”
“Âm”
Vũ khí sát thần vẫn đang tiếp tục.
Không cho Diệp Lâm Quân có thời gian thở dốc.
Không biết đã dùng hết bao nhiêu pháo.
Ngược lại gia sản của Hứa Chính Kiệt cũng đã gần thấy đáy.
“Phụt!”
Rốt cuộc; Diệp Lâm Quân đã phunra máu.
Thân thể anh đã bị thương nặng.
Vũ khí sát thần quả thật rất đáng sợ.
Nhất là tất cả vũ khí sát thần đều dùng trên người một người.
Hủy diệt đơn giản như vậy.
Không, Diệp Lâm Quân bị thương.
“Nhanh sử dụng bản thăng cấp của vũ khí sát thần!”
Hứa Chính Kiệt nhìn thấy hy vọng, muốn một lần giết chết Diệp Lâm Quân.
Một mình Diệp Lâm Quân vẫn gắng gượng chống đỡ trên bình nguyên.
Sức mạnh của vũ khí sát thần quả thật kinh khủng.
Gần như đã đánh sập bình nguyên.
Nhưng điều này mới chỉ là bắt đầu thôi.
Bản thăng cấp của vũ khí sát thần, đã nhét pháo vào xong.
Bản thăng cấp chỉ có tám cái.
Để sản xuất ra nó cũng tiêu tốn nhiều tiền bạc và tài nguyên hơn.
Tính nguy hiểm cũng rất cao.
Nhất là pháo của bản thăng cấp càng khó khống chế.
Chủ yếu là thiết bị giống nhau nhưng lực đánh ra lại cao hơn gấp đôi.
Độ khó đã rất lớn rồi.
Nhất là cần yêu cầu kỹ thuật cao hơn.
Bọn họ hơi lo lắng, nếu vạn nhất không khống chế được, pháo tự nổ, thì sẽ hủy diệt chính người của mình.
Cho nên Hứa Chính Kiệt cũng thấp thỏm không yên.
Cuối cùng thì vũ khí sát thần bản thăng cấp có thể dùng được hay không?
Phải thực chiến mới nói tiếp được.
“Chủ nhân, tám khẩu đã nhắm vào mục tiêu rồi!”
Rất nhanh, tám đài vũ khí sát thần thăng cấp đã tập trung hết vào Diệp Lâm Quân.
“Bắn hắn cho tôi, bắn hết tất cả pháo! Tôi cũng không tin hắn sẽ không chết!”
Hứa Chính Kiệt nói lớn.
Vũ khí sát thần bản thăng cấp, số pháo chỉ có tám mươi hộp.
Bởi vì chỉ sản xuất ra cũng đã rất khó rồi.
Nhiều như thế.