“Xoẹt xoetI”
Chiếc thứ tư!
Chiến đao Bắc Minh xoay chuyển tựa rồng, từng chiếc từng chiếc máy bay trực thăng bị chém thành hai nửa.
Chiếc thứ năm mươi. . Truyện Đô Thị
Chiếc thứ một trăm.
Máy bay trực thăng không ngừng rơi rụng xuống đất, khu vực này đã trở thành biển lửa.
Trên mặt đất, mặc kệ các đại cao thủ có phối tiến công Diệp Lâm Quân nhịp nhàng trật tự đến mức nào, cũng không có cách tiếp cận Diệp Lâm Quân.
Bọn họ không những không cứu được người, còn bị tử thương một đám lớn.
Đại chiến vấn tiếp tục kéo dài.
Diệp Lâm Quân một người một đao quả thực quá mạnh mẽ.
Bất luận sức chiến đấu khủng bố đến mức nào Diệp Lâm Quân cũng cân được hết, hơn nữa anh ta còn ngày càng mạnh hơn.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, anh ta đã kéo hai người ra xa hơn 1000m.
Nhục nhất Nhục nhã không tả nổi!
Hiện tại toàn thế giới đều đang chú ý!
Diệp Lâm Quân càng mạnh mẽ, đối với Chiến Ưng mà nói càng là sự nhục nhất Đặc biệt là dân chúng Chiến Ưng, cả đám cũng như phát điên rồi.
Bọn họ cảm nhận được sự nhục nhã tới tột cùng!
Sau một giờ chiến đấu.
Khu vực này chất đầy mấy chục nghìn thi thể.
Máy bay trực thăng cũng bị tổn thất nghiêm trọng.
“Tới đi, tới tiếp đi xem nào!”
Diệp Lâm Quân cầm chiến đao Bắc Minh mở đường.
Đánh cho đối thủ kinh hoàng sợ hãi: Có không ít người bắt đầu lui về sau.
“Lên đi! Lên hết cho tôi!”
Richard quát lớn.
“Chiến Ưng không thể chịu nhục nhất!”
“Tôi tới giết gã!”
Đột nhiên vang lên một tiếng quát.
Đất trời âm ầm rung động.
“Cường giả Chí Tôn thất trọng thiên…”
Giờ phút này, các đại cao thủ nước Chiến Ưng đều ngừng động tác tay.
Lắng lặng nhìn về phương xa.
Trên mặt Richard xuất hiện sự vui mừng.
Cường giả thất trọng thiên! Chỉ tôn tại trong truyền thuyết.
Mặc kệ chúng thần đã giao ước trước, cường giả thất trọng thiên cũng là truyền thuyết.
Nếu nói cường giả lục trọng thiên là bầu trời, dưới lục trọng thiên đều là con kiến.
Vậy cường giả thất trọng thiên quả thực chênh lệch lớn với cường giả lục trọng thiên.