Vạn Tượng đế quốc mạnh, thế lực khắp nơi phụ thuộc vào Vạn Tượng đế quốc, đi theo cũng được lợi. CHo nên khi đó Vạn Tượng đế quốc mới có thể trở thành tồn tại huy hoàng nhất trong lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực. Mới có thể khiến cho đám người hiện tại té điện. Mới có thể khiến cho tới hiện tại tất cả mọi người vẫn lấy đó làm tự hào.
Nói trắng ra chỉ là một chữ - mạnh.
Mạnh tới mức khiến cho Xích Đỉnh trung vực gần đó đứng ngồi không yên, loại cường đại này tự nhiên có tư cách khiến cho tất cả tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực quy tâm, thần phục.
Cho nên những lời nói của Đan Trì cung chủ, ở trong thời đại đó của Vạn Tượng cương vực cũng không có khả năng xuất hiện.
Hạng Vấn Thiên cười nhạt nói:
- Ta tin rằng tất cả mọi người đối với lịch sử của Vạn Tượng đế quốc sẽ không lạ lẫm, một đế quốc cường đại, một hạch tâm lực lượng cường đại mới có thể dẫn dắt Vạn Tượng Cương Vực đi lên. Cho nên kết minh chỉ là sơ bộ, tương lai của Vạn Tượng Cương Vực cuối cùng vẫn là trùng kiến đế quốc, vươn tới thời đại huy hoàng.
Hạng Vấn Thiên rốt cuộc cũng nói ra ý đồ chân chính cửa mình, trùng kiến Vạn Tượng đế quốc.
Chuyện này đối với mỗi võ giả trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, đều là mộng tưởng từ thủa thiếu thời. Cũng là mục tiêu mà tất cả các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực luôn âm thầm cố gắng.
Chỉ là loại lời này mọi người vẫn chỉ ngầm hiểu với nhau, cũng không có ai nói ra.
Nhưng mà hôm nay rốt cuộc Hạng Vấn Thiên cũng đánh vỡ sự ăn ý này mà nói ra.
Điều này cũng có ý nghĩa, sự ăn ý ngầm giữa mọi người rốt cuộc cũng bị phá vỡ. Cục diện cùng tồn tại của sáu đại tông môn tứ phẩm trong Vạn Tượng Cương Vực có khả năng sẽ bị phá vỡ.
Đại Thánh đường ẩn nhẫn nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng định lộ ra nanh vuốt sao?
Trong lúc nhất thời, cự đầu của các tông môn khác đều có chút phức tạp. Thiên Minh thượng nhân, Vệ Vô Ảnh, Đan Trì cung chủ, Uông Kiếm Vũ, đều nhìn về phía Hạng Vấn Thiên.
Mà những tam lưu nhị lưu, tam lưu kia ngay cả thở cũng không dám thở.
Hiển nhiên bọn họ đều biết, đây là trò chơi giữa những tông môn cự đầu. Những tông môn như bọn họ chỉ có thể nước chảy bèo trôi, căn bản không có một chút quyền lên tiếng nào.
Uông Kiếm Vũ là người thứ nhất đứng ra nói:
- Hạng lão ca, trùng kiến Vạn Tượng đế quốc, nói dễ vậy sao? Ngươi cảm thấy Xích Đỉnh trung vực sẽ để yên cho chúng ta trùng kiến Vạn Tượng đế quốc sao?
- Vậy lão phu chỉ hỏi một câu, chẳng lẽ chư vị can tâm tình nguyện nhìn thấy người trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta vĩnh viễn phải nhìn sắc mặt người khác, hoảng sợ sống qua ngày sao?
- Lời này tuy rằng đúng, thế nhưng vấn đề là hiện tại trùng kiến Vạn Tượng Đế quốc có phải có chút sớm hay không? Ai chủ trì trùng kiến? Đại Thánh đường sao?
Uông Kiếm Vũ cũng là người dã tâm bừng bừng, tự nhiên hắn không muốn Đại Thánh đường chủ trì chuyện này.
- Ai đạt đợc ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc sẽ chủ trì chuyện này.
Hạng Vấn Thiên lạnh nhạt nhìn Uông Kiếm Vũ, nói:
- Uông lão đệ, ngươi tìm mọi cách cản trở, hẳn là có tư tâm đúng không?
Uông Kiếm Vũ lãnh đạm nói:
- Chẳng lẽ Hạng lão ca không có tư tâm sao?
Hạng Vấn Thiên cười nói:
- Tư tâm mỗi người trong chúng ta đều có, cho nên lão phu mới đề nghị, ai đạt được ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc sẽ chịu trách nhiệm chủ trì trùng kiến Vạn Tượng đế quốc.
- KHông biết ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc ở nơi nào?
Uông Kiếm Vũ cười lạnh nói.
- Đã có lời đồn chúng sẽ xuất hiện. Chúng ta nhất định phải nghiêm túc xem xét. Người có đại khí vận tự nhiên sẽ lấy được. Uông Kiếm Vũ, gần đây ngươi tự xưng là thiên kieu chi tử, chẳng lẽ lại không có tự tin như vậy sao?
- Hạng lão ca? Cho dù hai vật kia có xuất hiện thì có khả năng tất cả mọi người sẽ đồng thời phát hiện ra. Đến lúc đó tính là của ai?
Thiên Minh thượng nhân cười nói.
- Rất đơn giản, luận võ định quyền sở hữu. Đại điển luận võ, cường giả vi tôn. Tông môn nào đạt được vị trí thủ tịch trên Tiềm LOng bảng thì tông đó có tư cách nhận được hai vật này. Khi đó tông môn đó sẽ phụ trách chủ trì trùng kiến Vạn Tượng đế quốc, tất cả các tông môn khác phải ủng hộ vô điều kiện.
Luận võ định quyền sở hữu?
Tất cả các tông cười khổ, nếu nói luận võ, Đại Thánh đường là thế lực, là tông môn mạnh nhất, tự nhiên là có ưu thế cực kỳ lớn.
Bất kể là Hạng Tần hay là Nhạc Bạch Trạch đặt ở trong đám người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực đều là tồn tại cơ hồ vô địch. Có hai người này, chẳng khác nào là bảo hiểm cho phần thắng của Đại Thánh đường.
- Hạng lão ca, đúng như dự tính của ngươi a.
Uông Kiếm Vũ cười lạnh nói.
Hạng Vấn Thiên thản nhiên nói:
- Uông Kiếm Vũ, ngươi không cần châm biếm. Có một số việc mặc dù khó khăn thế nhưng chung quy vẫn cần phải có người đi làm. Nếu như Vạn Tượng Cương Vực tiếp tục xuất hiện tình cảnh chia rẽ như vậy, không cần ba mươi năm tất sẽ trở thành nơi phụ thuộc kẻ khác. Đến lúc đó thân nhân của chúng ta, hậu đại của chúng ta, đời đời kiếp kiếp đều bị người ta nô dịch, kém một bậc. Thử hỏi một câu, loại cục diện này các ngươi có nguyện ý để cho chúng xuất hiện hay không?
Đây cũng không phải là chuyện mới mẻ gì, hiện tại cho dù là người có đầu óc đần độn cũng nhìn ra thế cục của Vạn Tượng Cương Vực, quả thực là tràn ngập nguy cơ.
Hạng Vấn Thiên khoát tay ngăn mọi người nói, đồng thời hắn lạnh nhạt nói tiếp:
- Đại Thánh đường ta cũng không phải là làn càn, không để ý tới mọi người. Rốt cuộc có trùng kiến Vạn Tượng đế quốc không thì chúng ta có thể bỏ phiếu quyết định. Vận mệnh của Vạn Tượng Cương Vực liên quan tới lợi ích mỗi một tông ở đây, cho nên mỗi một tông đều có quyền bỏ phiếu.
Kỳ thực Uông Kiếm Vũ cũng không phản đối trùng kiến Vạn Tượng đế quốc, hắn là hắn phản đối Đại Thánh đường chủ trì trùng kiến mà thôi.
- Đúng, bỏ phiếu quyết định.
- Vận mệnh của Vạn Tượng Cương Vực là do cả tập thể quyết định.
Tất cả thế lực của các tông phía dưới đều nhao nhao lên tiếng.
Đan Trì cung chủ thật ra cũng đồng ý việc trùng kiến, chỉ là hắn có cảm giác, hắn cảm thấy cơ hội hiện tại không đúng. Hơn nữa với tư cách là cung chủ của tông môn tứ phẩm, Đan Trì cung chủ vẫn luôn coi việc trùng kiến Vạn Tượng đế quốc là nhiệm vụ hàng đầu của mình. Mắt thấy Đại Thánh đường xuất thủ đoạt trước, mà trước mắt Đan Kiền Cung cũng không có thực lực đi cạnh tranh, trong lòng ít nhiều cũng có chút thất lạc.
Chỉ là thất lạc thì thất lạc, Đan Trì cung chủ cũng không vì vậy mà mất đi lý trí.
- Cung chủ, chúng ta không cần phải phản đối. Đại Thánh đường có chuẩn bị mà tới, nhưng muốn trùng kiến lúc này hiển nhiên là không thỏa đáng. Chúng ta cứ lặng lẽ theo dõi kỳ biến là được.
Giang Trần từ đầu không nói gì, lúc này lại âm thầm truyền âm cho Đan Trì cung chủ.