Thứ Phong thần ma trầm giọng nói:
- Các vị huynh đệ, Ngọc Diện đạo hữu mấy ngày này đều có tin tức truyền ra. Giang Trần kia rõ ràng đã bị tin tức hai điểm mấu chốt bị công kích làm ảnh hưởng, tâm tình xao động. Gần đây đã đẩy nhanh tiến trình chữa trị, nhưng mà hiệu suất cũng không lớn bằng lúc trước. Điều này nói rõ tâm tình hắn đã bắt đầu gấp gáp, cơ hội của chúng ta đã tới.
- Thứ Phong đạo huynh, ngươi nói đi, nên làm thế nào? Chúng ta đều nghe theo.
- Hắc hắc, ra tay là chuyện đương nhiên. Nhưng mà còn phải cẩn thận phân tích. Trước mặt Giang Trần kia còn có một trận pháp đại sư thần đạo, sức chiến đấu nhất định không kém. Nhưng mà nếu là trận pháp sư, năng lực thực chiến chưa hẳn đã mạnh mẽ. Tu sĩ cấp bậc Bán thần Ma tộc chúng ta đối kháng một tu sĩ thần đạo nhân tộc, vấn đề không lớn. Chúng ta ở đây có năm người, hai trong đó đi đối phó với trận pháp sư thần đạo kia. Lại chọn hai đi hỗ trợ. Vạn nhất bọn họ còn tu sĩ thần đạo nào khác ẩn giấu, hai người này sẽ phụ trác nghênh chiến. Một người còn lại nội ứng ngoại hợp với Ngọc Diện trưởng lão, bất ngờ phát động công kích với trận pháp. Một là không làm, một khi làm phải một kích tất trúng. Mọi người có lòng tin không?
Trong mắt Thứ Phong thần ma tràn ngập vẻ hung hăng.
Chỉ là năm người, tăng thêm Ngọc Diện đạo hữu nội ứng ngoại hợp cũng chỉ có sáu người mà thôi.
Sáu người mà đã dám xâm nhập vào địa bàn Nhân tộc, đối mặt với thủ lĩnh nhân tộc, giương oai trên đầu thủ linh nhân tộc. Không thể không nói Ma tộc nhanh nhẹn dũng mãnh, quả thực vượt xa nhân tộc
Bốn người còn lại liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt của toàn bộ tu sĩ Ma tộc này đều tràn ngập hung quang.
- Con mẹ nó, trận chiến này chiến thắng, tuyệt đối là công lao lớn. Nếu như có thể thuận tay làm thịt tiểu tử Giang Trần kia thì càng là một đầu dê béo a.
- Thứ phong đạo huynh, chúng ta ra tay, ngươi phân phối nhiệm vụ đi.
Thứ Phong thần ma hiển nhiên là thủ lĩnh trong đám người này, hắn nghe vậy cười khặc khặc, nói:
- Tốt, Ảnh Ma nhất mạch chúng ta ở trận chiến thượng cổ, công huân không quá rõ rệt. Luôn bị lên án. Lần này chúng ta lập đại công, cũng chỉ lão tổ chúng ta kiếm lại thể diện. Ngày sau lão tổ thoát khỏi phong ấn, nhất định sẽ không bạc đãi chúng ta.
- Đúng vậy, hiệu lực vì lão tổ, chúng ta có chết cũng không oán.
- Thứ Phong đạo huynh, hạ lệnh đi, việc này không nên chậm trễ.
- Tốt, ta sẽ phân phối nhiệm vụ. Thứ Tang, Thứ Huyết, hai người các ngươi phụ trách đối phó với đại sư trận pháp thần đạo kia. Không cầu gây sát thương, chỉ cần quấn lấy hắn là được.
- Được.
Hai tên tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc lĩnh mệnh.
- Thứ Nguyệt, Thứ Vân, hai người các ngươi phụ trách hỗ trợ. Một khi có tu sĩ thần đjao khác, các ngươi phụ trách chém giết, kiềm chế.
Hai người khác cũng lên tiếng gật đầu.
- Ta và Ngọc Diện đạo hữu nội ứng ngoại hợp, tranh thủ một kích phát trận pháp.
Thứ Phong thần ma nhếch miệng cười cười, giống như mọi việc đã nằm trong tính trước của hắn.
Bốn người này không làm trái lệnh Thứ Phong thần ma. Trong đám bọn họ Thứ Phong thần ma thực lực mạnh nhất, cũng là người có nắm chắc nhất, là đầu lĩnh bọn họ.
Cho nên Thứ Phong thần ma sắp xếp, bọn họ sẽ không phục mà không theo.
- Cứ quyết định như vậy đi, mọi người chuẩn bị một chút. Chúng ta chậm rãi lẻn vào. Nhớ kỹ, chúng ta là Ảnh Ma nhất mạch, không nên làm mất mặt Ảnh Ma nhất mạch.
Thủ đoạn của Ảnh Ma nhất mạch quỷ thần khó lường, dưới ban ngày ban mặt, ngươi rất khó phát hiện ra bọn hắn tới gần ngươi thế nào.
Năng lực ẩn nấp của Ảnh ma nhất mạch cơ hồ tới trình độ biến thái. Muốn nói tập kích, ám sát bất ngờ, chín mạch khác của Ma tộc so với Ảnh Ma nhất tộc, chênh lệch căn bản không thể nào tính toán được.
...
Bên Giang Trần còn đắm chìm trong chữa trị trận pháp, đổ vô số tâm tư, động tác chăm chú, biểu lộ chăm chú, nhìn qua giống như muốn một hơi tu bổ hoàn tất.
Nguyên Ly trưởng lão kia cũng vô cùng chiu khó, luôn đều tự mình làm trợ thủ cho Giang Trần, cực kỳ chịu khó.
- Thiếu chủ, hai địa phương bị công kích kia thực sự là do ma tộc gây ra hay sao?
Nguyên Ly trưởng lão dường như cố ý tìm đề tài nói chuyện, ngữ khí mang theo vài phần nịnh bợ, nịnh nọt.
Giang Trần cười cười:
- Hẳn là thủ bút của Ma tộc. Nhưng mà ta tin tưởng đám người Lam Thiên Hạo có thể chống đỡ được. Nguyên Ly, ngươi không cần lo lắng, bên chúng ta không có việc gì đâu.
Nguyên Ly trưởng lão cũng cười ha hả, nói:
- Đó là đương nhiên, đương nhiên. Có thiếu chủ tọa trấn ở đây, dư nghiệt Ma tộc làm sao dám tới giương oai?
Giang Trần cười nói:
- Ngươi đó, miệng nói thì dễ. Ma tộc cũng không có yếu như trong tưởng tượng của ngươi. Nếu như để cho Ma tộc biết rõ bên ta là không thành kế, Ma tộc nói không chừng sẽ tới.
Nguyên Ly trưởng lão quá sợ hãi:
- Thiếu chủ, chúng ta nhiều người như vậy sao có thể tính là không thành kế cơ chứ?
- Ngươi không hiểu rồi. Chiến trận nhiều khi không phải nhiều người là có tác dụng. Mấu chốt là phải xem lực lượng thần đạo. Hai nơi kia ta sắp xếp vô số thần đạo, ngược lại là nơi an toàn nhất.
- Bên chúng ta, Trùng Tiêu tôn giả tôn giả cũng là thần đạo a. Thiếu chủ người cũng là cường giả thần đạo. Nghe nói bên người thiếu chủ còn có Chân linh thần đạo. Tin rằng Ma tộc kia không dám động thủ trên đầu thái tuế.
- Ài, Chân linh thần đạo bọn họ cũng có nhiệm vụ của mình. Nếu không làm sao có nhiều người đi thủ hộ hai điểm mấu chốt của trận pháp như vậy?
Giang Trần có chút thổn thức:
- Nhưng mà có Giang mỗ ở đây, Ma tộc muốn tới giương oai cũng không dễ dàng như vậy.
Nguyên Ly trưởng lão nghe vậy, trong lòng khẽ động, chỉ là ngoài miệng lại nịnh nọt:
- Đúng, thiếu chủ hạo nhiên chính khí, trấn áp tất cả tà ma.
Giang Trần nhịn không được cười rộ lên:
- Ngươi mở miệng quả thực có vài phần giống như Cơ lão tam.
Nguyên Ly trưởng lão cười nói:
- Thuộc hạ nói đều là sự thực a. Người xem, ha ha. Thiếu chủ ngài sau khi xuất hiện cương vực nhân loại chúng ta có bao nhiêu biến hóa cơ chứ? Cương vực nhân loại có ngày hôm nay, không phải đều là công lao của thiếu chủ ngài sao? Đây là số mệnh ông trời định sẵn, người bên ngoài hâm mộ không được.
Nguyên Ly trưởng lão nói xong, trong lòng ngày càng vui vẻ. Bởi vì hắn đã cảm ứng được đồng bạn mình đã chậm rãi lẻn vào.
Đã tới gần không tới mười dặm.
Chỉ chờ Thứ Phong đạo hữu ra lệnh một tiếng, chiến đấu sẽ khai hỏa. Đến lúc đó, hắn cần phải phối hợp một chút với Thứ Phong đạo hữu, cùng phá đi căn cơ trận pháp.
Tất cả mọi chuyện giống như tên đã lên dây.
Hơn nữa khoảng cách thành công cũng không còn xa. Vừa rồi một phen vỗ mông ngựa cũng không vỗ sai. Ít nhất đã xác định hai đại Chân linh thần đạo cũng không ở đây, mà đang trông coi hạch tâm trận pháp điểm khác.
Nói như vậy, nơi này cũng chỉ có hai tu sĩ thần đạo mà thôi.
Chỉ có hai, căn bản không thể nào ngăn cản chiến sĩ Ảnh Ma nhất mạch.
Trong lòng Nguyên Ly trưởng lão xuất hiện ác niệm, muốn công kích thẳng tay về phía Giang Trần. Dùng vị trí của hắn hiện tại, nếu như công kích Giang Trần, chí ít có bốn năm thành hy vọng thành công.
Lực hấp dẫn của ý nghĩ này vô cùng cường đại, tiêu diệt Giang Trần so với phá vỡ trận pháp còn dứt khoát hơn. Bởi vì trừ Giang Trần ra, cương vực nhân loại này căn bản không có người thứ hai hiểu rõ trận pháp này.
Giang Trần vừa chết, chuyện trọng tổ trận pháp này chẳng khác nào xôi hỏng bỏng không? Những người khác cho dù có học tập, không có vài thập niên, sau có thể nghiên cứu được rõ ràng cơ chứ?
Sau vài thập niên, đại quân Ma tộc đã sớm giá lâm.
Cho nên lúc này trong lòng Nguyên Ly trưởng lão cũng đang không ngừng phân vân.