Mục lục
Độc Tôn Tam Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Trần cũng cảm giác được biến hóa của Điên cuồng lão quái, nhìn qua, Điên cuồng lão quái dường như bị thứ gì đó kích thích, không đơn thuần là tốc độ giảm bớt, chiến ý điên cuồng kia không ngờ cũng chậm rãi thu liễm.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Điên cuồng lão quái trước kia điên cuồng như vậy, sau khi nghe được tin tức Ma tộc, thoáng cái lại xuất hiện biến hóa lớn tới như vậy.

Bảo trượng của Điên cuồng lão quái quét ngang, thân thể khẽ đảo, thở dài một hơi, thở dài nói:

- Bỏ đi, bỏ đi, không đánh, không đánh nữa.

Giang Trần vốn cũng không muốn đánh tới mức ngươi chết ta sống. Nghe thấy Điên cuồng lão quái nói không đánh, hắn cũng vui vẻ dừng tay. Lại thêm bản thân hắn là người vượt cung, cũng không cần phải phân ra thắng bại với thủ hộ giả.

Lại nói, Điên cuồng lão quái rõ ràng áp chế thực lực, đem thực lực bản thân điều chỉnh tới cấp bậc ngang hàng với hắn để chiến đấu. Cho nên Giang Trần cảm thấy, dù hắn thắng cũng không vinh.

Thu Chân Linh chuyên, Giang Trần đứng ở một bên, trên mặt thủy chung vẫn nở nụ cười nhàn nhạt kia. Có phong độ của đại tướng, thắng không kiêu, bại không nản.

Điên cuồng lão quái chăm chú đánh giá Giang Trần, chiến ý đang điên cuồng lưu chuyển trong mắt chậm rãi biến mất, dùng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường mà biến mất.

- ma tộc, Ma tộc..

Khóe miệng Điên cuồng lão quái run rẩy, luôn thì thầm nói hai chữ này. Trong lúc đó, đầu hắn khẽ ngẩng lên, tinh mang trong mắt hắn giống như sấm sét bắn ra, nhìn chằm chằm vào Giang Trần:

- Người trẻ tuổi, ngươi là thiên tài duy nhất lão phu từng gặp có hy vọng nhận được truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp. Cửa ải này lão phu chưa bao giờ có tư tâm. Nhưng mà hôm nay ta phá lệ một lần, thả ngươi qua.

Giang Trần nao nao, mở miệng hỏi:

- Vì sao?

- So với việc đối kháng Ma tộc, sảng khoái nhất thời thì tính là gì chứ? Lão phu cũng nhìn ra được. Tiểu tử ngươi hẳn là gia hỏa có thể làm được việc. Cũng chính là người cuối cùng Lưu Ly vương tháp chờ đợi. Ngươi có thể qua ba cửa ải trước, ở cửa ải của ta, nếu như để cho ngươi xuất hết tất cả thủ đoạn, có lẽ cũng có hy vọng thông qua.

Giang Trần kinh ngạc tới ngẩn người, hiển nhiên biến đổi này khiến cho hắn có cảm giác ngoài ý muốn.

Ngữ khí Điên cuồng lão quái có chút tang thương, giống như tự nhủ:

- Thê tử của ta, muội muội ta, đều chết thảm trong tay Ma tộc. Người trẻ tuổi, nếu như ngươi có thể nhanh chóng đạt được truyền thừa của Lưu Ly vương tháp một chút, chúng ta có thể khôi phục tự do. Ta đã không chờ được đi ra ngoài, tử chiến một trận với Ma tộc.

Hóa ra là có thâm cừu đại hận với Ma tộc.

Giang Trần thoáng cái đã hiểu rõ, hắn gật đầu:

- Tiền bối, trước mắt Ma tộc còn chưa thoát khỏi phong ấn. Cũng không có bộc phát trên quy mô lớn. Hơn nữa nội tình cương vực nhân loại hiện tại căn bản không thể nào đối kháng được với Ma tộc. Cho nên phải tránh chính diện giao phong với ma tộc.

- Tránh chính diện giao phong? Chẳng lẽ còn trông cậy vào việc Ma tộc biết khó mà lui sao?

Điên cuồng lão quái giận dữ, quát lớn:

- Ta còn tưởng rằng ngươi là tiểu tử có nhiệt huyết, chẳng lẽ ngươi còn chưa có giao thủ với Ma tộc, đã khiếp đảm lùi bước rồi hay sao?

Giang Trần cười khổ:

- Ta không chỉ giao thủ một lần với Ma tộc. Trước đó đã giao thủ với một cường giả Ma Đế của Ma tộc, sau đó lại giao thủ với Ma chủ của Thiên Ma nhất tộc. Ma tộc đáng sợ, nhưng cũng không phải là không thể chiến thắng. Chỉ là cương vực nhân loại hiện tại so với trong tưởng tượng của tiền bối còn yếu đuối hơn nhiều. Cường giả Thiên Vị đều là tồn tại như lông phượng sừng lân.

- Ngươi nói gì? Cường giả Thiên Vị ít vậy sao?

- Ít tới mức chắc hẳn người không đoán ra. Có lẽ ở thời kỳ thượng cổ tu sĩ Thần đạo còn nhiều hơn số lượng Thiên Vị hiện tại.

Lời nói này của Giang Trần làm cho Điên cuồng lão quái kia thất hồn lạc phách.

Nếu như quả thực giống như Giang Trần nói. Vậy cương vực nhân loại quả thực là phế vật. Đừng nói là đối kháng với Ma tộc, coi như là một lần trùng kích nho nhỏ của Ma tộc, cũng chưa chắc đã chịu được.

Quả thực bọn họ ở đây có mấy cường giả, thế nhưng mà, chỉ bằng vào mấy tu sĩ trong Lưu Ly vương tháp như bọn họ, cho dù thực lực có mạnh hơn nữa thì sao chứ?

Trừ phi có thể cường đại như mấy người đứng đầu nhân tộc thời kỳ thượng cổ mới có chút hy vọng.

Thế nhưng mà thời kỳ thượng cổ cuối cùng cũng không thể nào quay ngược trở lại. Thế cục hiện tại còn phải dựa vào người trẻ tuổi.

- Ma tộc này thế đã lớn như vậy, mà cương vực nhân loại nhỏ yếu như thế. Vì sao ngươi không đi tìm nơi tị nạn, tại sao lại còn ở trên cương vực nhân loại?

Giang Trần cười khổ:

- Một mình ta đi thì dễ dàng. Chỉ tiếc ta và cương vực nhân loại lại có ngàn vạn liên hệ. Căn bản không thể nào đi được.

- Chỉ là nguyên nhân này sao?

Điên cuồng lão quái có chút thất vọng.

- Nếu như muốn nói tới nguyên nhân cao cấp hơn, tự nhiên là bảo vệ gia viên. Ma tộc là châu chấu được cả Chư thiên thế giới công nhận, bọn chúng đi tới đâu, địa phương nào đều gặp nạn tới đó. Cho nên đối kháng với Ma tộc, bất luận ai, bất luận chủng tộc nào đều phải bụng làm dạ chịu.

- Tốt, đây mới là lời lão phu muốn nghe nói. Nhìn bộ dáng của ngươi, hẳn cũng là tồn tại kiệt xuất nhất trên cương vực nhân loại. Có lẽ là nhân vật đứng đầu. Ngươi có suy nghĩ thế nào về việc chống lại Ma tộc?

Điên cuồng lão quái này không ngờ lại hỏi Giang Trần.

- Chỉ có một biện pháp, cũng chỉ có một suy nghĩ, đó chính là khi Ma kiếp bộc phát, nhân tộc có thể tránh đi đợt công kích thứ nhất. Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trần là biện pháp duy nhất có thể ngăn cản Ma tộc.

- Trận pháp này không phải đã từng khởi động qua rồi sao?

Điên cuồng lão quái có chút kỳ quái hỏi.

- Đúng vậy, nhưng mà đây là một trận pháp cỡ lớn. Phương pháp cần làm là trọng tổ. Chỉ là tài nguyên cần để trọng tổ, vô cùng khoa trương. Hiện tại cương vực nhân loại cuhsng ta tuyệt đối không đủ sức.

Thứ Giang Trần phiền muộn nhất hiện tại vẫn là số tài nguyên cần để khởi động trận pháp.

Điên Cuồng lão quái trầm ngâm nói:

- Trận pháp này ở thời kỳ thượng cổ, nghe nói cũng là do ba đại tông sư trận pháp, ba đại thế lực cùng một chỗ khởi động. Giai đoạn hiện tại, cương vực nhân loại yếu như vậy, sao có thể khởi động lại được trận pháp này cơ chứ?

- Phương pháp khởi động ta đã nắm giữ không sai biệt lắm. Chỉ là vẫn buồn bực về tài nguyên. Tài nguyên có thể đủ, ta chí ít nắm chắc bảy tám phần trọng tổ trận pháp này.

- Tài nguyên.

Điên cuồng lão quái lẩm bẩm nói:

- Nếu nói tới tài nguyên, truyền thừa Lưu Ly vương tháp, tuyệt đối có tài nguyên. Chủ nhân Lưu Ly vương tháp chính là người đứng đầu nhân tộc năm đó, hắn mưu tính xâu xa, rất nhiều chuyện quả thực đều cân nhắc vô cùng chu đáo. Ta tin rằng hắn nhất định sẽ có sắp xếp. Nếu như ngươi có thể thông qua khảo nghiệm lục cung, nhận được truyền thừa cuối cùng của Lưu Ly vương tháp. Như vậy nhất định có thể nhận được một đám tài nguyên. Nhóm tài nguyên này chưa hẳn đã đủ. Nhưng ít ra có thể bổ sung một bộ phận lớn.

Điên cuồng lão quái cũng suy đoán được một trận pháp lớn như vậy, số tài nguyên cần thiết nhất định vô cùng khoa trương.

- Cung thứ tư này, ta thả ngươi qua. Dùng tu vi của ngươi, vốn cũng có thể thông qua. Đương nhiên thông qua mỗi một cung, đều có một phần lễ vật. Cung thứ tư của ta cũng không ngoại lệ. Trước đó ngươi nói ngươi không có binh khí vừa tay. Hôm nay ta sẽ đưa cho ngươi một đôi lợi khí.

Điên cuồng lão quái tiện tay ném đi, hai đạo cầu vồng rộng lớn đột nhiên bay ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK