Thánh Tổ đại nhân này, cũng là tiêu hết cả tiền vốn.
Giang Trần đương nhiên thu toàn bộ, Thánh Tổ đại nhân lấy ra, cái kia nhất định là đồ tốt, Giang Trần mới không muốn lãng phí.
- Giang Trần, bản tổ không biết đã bao nhiêu năm, không có chờ mong qua với một người tuổi còn trẻ như thế. Bản tổ chờ mong nghe được tin ngươi chiến thắng.
Thánh Tổ đại nhân khuyến khích.
- Thánh Tổ đại nhân, ta chỉ có thể nói, ta sẽ toàn lực ứng phó. Nhưng nếu chuyện không thể làm, ta sẽ không để mình vào trong hiểm cảnh. Dù sao, ta lấy là bổng lộc của Vĩnh Hằng Thánh Địa, nếu vì Chân Vũ Thánh Địa liều mạng, liền xin lỗi Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta rồi.
Thánh Tổ đại nhân khoát tay áo:
- Tốt rồi, những lời khách sáo kia bản tổ không có hứng thú nghe. Lão phu chỉ nói cho ngươi, nếu như lần đi này ngươi có thể thành công, ngươi liền thắng được hảo cảm của Chân Vũ Thánh Địa. Chân Vũ Thánh Địa ra tay, gần đây đều là rất hào phóng.
- Trong nội tâm của ta nắm chắc rồi.
Giang Trần cười cười.
Đêm đó, Giang Trần nghỉ ngơi trong động phủ. Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trần đi tìm Hoa Minh. Hoa Minh bị hắn dàn xếp ở thần đô, gần đây có rất ít thời gian đi chỉ đạo.
Cũng may thiên phú của Hoa Minh rất cao, nhiều khi, chỉ cần Giang Trần cho hắn một chút dẫn dắt, hắn liền có thể lĩnh ngộ đến trọng điểm.
Hoa Minh này, xác thực là gia hỏa trời sinh thích hợp tu luyện. Mấy năm thời gian, tiến bộ có thể nói phi tốc.
- Hoa Minh, hiện tại thân phận của vi sư cả Thần Quốc đều biết, quan hệ của ta và ngươi, cũng không cần phải trốn trốn tránh tránh nữa. Ta bây giờ là đệ tử Thánh Địa, ở Thánh Địa có động phủ của mình. Cho nên, ta ý định đưa ngươi đi Thánh Địa, ngươi ở trong động phủ của ta tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá.
Hoa Minh tự nhiên là kích động không hiểu. Từ khi hắn bái Giang Trần làm sư, cùng Giang Trần là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, đối với thân phận của sư tôn, cũng mơ mơ hồ hồ, biết không nhiều lắm.
Bất quá, Giang Trần biểu hiện ở trong phản loạn, Hoa Minh là nhìn ở trong mắt. Hắn từ trong đáy lòng vì Giang Trần cảm thấy tự hào, cảm giác mình đã bái một lão sư cao cấp nhất.
Cho nên, tâm tình của Hoa Minh rất lo được lo mất.
Cho tới giờ khắc này, Giang Trần mang hắn về Thánh Địa, tảng đá trong lòng Hoa Minh mới thả xuống, hắn rốt cuộc biết, sư tôn vẫn thưởng thức hắn trước sau như một.
- Sư tôn, ngươi lại muốn đi đâu?
- Lần này ta đi phải ẩn nấp, ngươi không cần hỏi nhiều. Ở trong động phủ này, nếu có người làm phiền ngươi, ngươi liền đi tìm Tử Xa Mân trưởng lão, hoặc dứt khoát tìm ba Đại Thánh Chủ. Động phủ của chúng ta, không cho phép người khác giương oai!
- Vâng!
Con mắt Hoa Minh sáng ngời, trong lòng tâm thần bất định, cũng giảm bớt rất nhiều.
Dàn xếp tốt Hoa Minh, Giang Trần liền lặng lẽ đi ra Vĩnh Hằng Thánh Địa. Lúc này đây, mục tiêu của hắn là Chân Vũ Thần Quốc.
Chỗ đó, cũng đang có phản loạn, đang chịu đựng chiến hỏa tàn phá.
Có thể nói, Chân Vũ thánh địa là nơi nội loạn nghiêm trọng nhất trong mười Đại Thánh Địa.
Cưỡi Tinh Duyên Phi Thuyền, đi Chân Vũ Thần Quốc, ngược lại cũng cần hai ba ngày. Căn cứ tin tức Thánh Tổ đại nhân cung cấp, Chân Vũ Thần Quốc kia cùng Vĩnh Hằng Thần Quốc quan hệ không tệ, nhất là hai Đại Thánh Địa tầm đó, thường xuyên có rất nhiều trao đổi, thậm chí là rất nhiều quan hệ thông gia.
Cả hai quan hệ cực tốt, nhiều khi, Chân Vũ Thần Quốc còn rất tôn trọng Vĩnh Hằng Thần Quốc, coi Vĩnh Hằng Thần Quốc là huynh trưởng.
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Thánh Tổ đại nhân đề nghị Giang Trần đi Chân Vũ Thần Quốc.
Chân Vũ Thần Quốc, cách cục đại khái cùng Vĩnh Hằng Thần Quốc không sai biệt lắm. Thánh Địa nguyên bản cũng là Chưởng Khống Giả Thần Quốc, mà Chân Vũ Thần Quốc cũng có rất nhiều tông môn thế gia.
Chân Vũ Thánh Địa, đồng dạng có một Thần đạo lão tổ.
Mà phương phản loạn, đồng dạng cũng có một Thần đạo lão tổ, trên thực lực là lực lượng ngang nhau.
Thần đạo lão tổ tầm đó, nếu chiến đấu, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Thế nhưng mà, ngoại trừ Thần đạo lão tổ chiến đấu ra, chiến đấu khác, Chân Vũ Thánh Địa đối mặt phản quân, thế lực thật đúng là không nhỏ.
Có thể nói, thực lực phản quân, thậm chí chế trụ Chân Vũ Thánh Địa.
Loại cục diện này, so với Vĩnh Hằng Thánh Địa lúc trước càng thêm gian nan.
Đi một quốc độ hoàn toàn lạ lẫm, dùng tính cách của Giang Trần, tự nhiên không có khả năng cao điều. Cách Chân Vũ Thần Quốc còn có mấy vạn dặm, Giang Trần liền buông tha Tinh Duyên Phi Thuyền, cải thành phi hành.
Giang Trần nhớ rõ, mục tiêu thứ nhất mà Thánh Tổ đại nhân bảo hắn đi gấp rút tiếp viện, là một Linh Dược Sơn của Chân Vũ Thánh Địa.
Linh Dược Sơn này, chính là một căn cứ bí mật mà Chân Vũ Thánh Địa đào tạo linh dược.
Chân Vũ Thánh Địa khai phát phiến Linh Thổ kia, ở chỗ này mở Linh Dược Sơn, là điểm sáng lớn nhất của Chân Vũ Thánh Địa trong vài chục năm nay.
Linh mạch nơi này, vậy mà có thể gieo trồng rất nhiều loại linh dược. Dần dà, tạo thành Linh Dược Sơn hiện tại.
Chính là một căn cứ phi thường trọng yếu của Chân Vũ Thánh Địa. Một khi trụ sở này thất thủ, đả kích đối với Chân Vũ Thánh Địa là cực lớn.
Hiện tại, phản quân của Chân Vũ Thần Quốc, tựa hồ còn không biết căn cứ trọng yếu kia, cho nên không có quá nhiều chủ lực gia nhập chiến đấu.
Bất quá, căn cứ linh dược này, không biết vì cái gì vụng trộm tiết lộ tin tức, không biết là năng lực tìm hiểu của đối phương tốt, hay là bên Chân Vũ Thánh Địa xuất hiện phản đồ.
Nói ngắn lại, hiện tại căn cứ linh dược kia đã bại lộ. Chỉ là, Chân Vũ Thánh Địa ở ngoài trụ sở, bố trí đại lượng mê trận, khốn trận cùng trận pháp phòng ngự. Một khi những trận pháp kia vận hành, căn cứ linh dược sẽ vô cùng an toàn.
Nhiệm vụ thứ nhất của Giang Trần, là đi trợ giúp căn cứ linh dược thoát khỏi khốn cảnh. Tốt nhất có thể đanh tan phản quân đang nhìn chằm chằm căn cứ linh dược.
Về phần bên căn cứ linh dược, phụ trách chỉ là một gã Thánh Chủ của Chân Vũ Thánh Địa. Thánh Chủ này, cũng là Thánh Chủ nữ tính duy nhất của Chân Vũ Thánh Địa.
Tại thập đại Thần Quốc, vị Tử Vi Thánh Chủ kia cũng là nhân vật sắp xếp thượng đẳng. Ở Chân Vũ Thánh Địa, ngoại trừ Thần đạo lão tổ, Tử Vi Thánh Chủ cũng là thủ lãnh trọng yếu nhất.
- Trần thiếu, ngươi ý định ra tay như thế nào?
Chu Tước Thần Cầm hỏi.
Giang Trần trầm tư nói:
- Đây là ở Chân Vũ Thần Quốc, rất nhiều sự tình, chúng ta không thể phục chế quá trình chiến đấu của Vĩnh Hằng Thần Quốc.