Giờ phút này Thương Hải đại đế và các lộ chư hầu túm tụm lại, vô cùng hăng hái. Nhớ năm đó đi theo Tu La đại đế, cả đời làm nịnh thần, kết quả thiếu chủ nữa thân tử đạo tiêu.
Hiện tại làm tay sai cho Giang Trần, cũng là chuyện vuốt mông ngựa, thế nhưng cảm giác thành tựu rõ ràng cao hơn rất nhiều.
- Cũng là thiếu chủ từ bi a. Theo bổn đế thấy, trực tiếp trấn áp ba đại tông môn này là được. Cần phải nhiều lời với đám phế vật này làm gì?
Thương Hải đại đế cũng nhận được mệnh lệnh của Giang Trần, biết rõ Giang Trần định dùng ba tông môn này đi công kích hoàng cung, để cho hai cỗ thế lực lớn nhất Xích Đỉnh trung vực va chạm với nhau.
Nhưng mà Thương Hải đại đế lại cảm thấy, căn bản không cần phải phiền toái như vậy. Thế lực mà Thương Hải đại đế hắn mang theo đã đủ để san bằng ba đại tông môn này.
- Đại đế, có người tới.
Giờ phút này Thương Hải đại đế đang trú đóng ở Thiên Ưng tông. Hắn định diệt Thiên Ưng tông trước, sau đó lại đối phó với hai tông còn lại.
Người đi ra rõ ràng chính là tông chủ Thiên Ưng tông và mấy tên trưởng lão tông môn.
- Tội nhân Thiên Ưng tông bái kiến đại đế tiền bối.
Tình thế hiện tại người ta mạnh hơn, tông chủ Thiên Ưng tông trước mặt Thương Hải đại đế không thể không thành thành thật thật.
- Tiền bối Thiên Ưng tông ta nguyện ý nghe theo Giang Trần thiếu chủ chỉ huy. Ân đoạn nghĩa tuyệt với Yến gia hoàng thất kia, thảo phạt hôn quân vô đạo kia.
Người Thiên Ưng tông cũng không phải là người ngu, bọn họ biết rõ dùng thân phận thần tử đi thảo phạt hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc, nói không dễ nghe một chút chính là ngịch tặc.
Coi như có áp lực bên ngoài, thế nhưng loại thanh danh này khi truyền đi cũng không dễ nghe.
Cho nên nhất định phải tìm một cái cớ đường hoàng để thảo phạt. Mà thảo phạt hôn quân vô đạo, loại cớ này hiển nhiên là hợp lý nhất.
Thương Hải đại đế lãnh đạm nói:
- Thiếu chủ nhà ta rộng lượng, thả cho các ngươi một con đường sống. Bổn đế nói trước, nếu nhưu các ngươi dám can đảm không xuất lực, lừa gạt thiếu chủ nhà ta. Bổn đế tùy thời có thể san bằng tông môn các ngươi thành bình địa.
Thương Hải đại đế ở trước mặt Giang Trần kinh ngạc không thôi.
Thế nhưng mà rốt cuộc cũng là một đại đế, trong bảy đại đế của Khổng Tước thánh sơn, cũng là tồn tại xếp hạng thứ tư.
Nhân vật siêu tuyệt bực này ném tới Xích Đỉnh trung vực tuyệt đối là nhân vật truyền thuyết nhất đẳng.
- Không dám, không dám, mong đại đế tiền bối yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Thiên Ưng tông tỏ thái độ, hai tông còn lại cũng không ngoại lệ. Dưới áp lực cường đại, bọn họ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lựa chọn đánh hoàng thất.
Khá tốt, hoàng thất này xưa nay đối với bọn họ quả thực không được tốt lắm. Tuy rằng miệng hứa hẹn không thôi, thế nhưng rất ít khi thực hiện.
Cho nên ba đại tông môn này khi đánh hoàng thất cũng không có gánh nặng tâm lý gì.
Ba đại tông môn, mỗi một tông môn đều phái ra ba ngàn tinh anh, dưới sự thúc dục của Thương Hải đại đế, nhanh chóng được điều tới bên ngoài Xích Đỉnh hoàng cung.
Ba đại tông môn nhìn thấy Phệ Kim thử nhất tộc phô thiên cái địa bên ngoài XÍch Đỉnh hoàng cung, cả đám đều cảm thấy da đầu run lên.
Coi như là lần này bọn họ mang đội ngũ gần vạn, nếu như bị thử triều vây quanh, căn bản không đủ để cho bọn chúng nhét đầy kẽ răng.
Nhưng mà chuyện khiến cho bọn họ giật mình còn ở phía sau.
Đợi sau khi đại quân ba đại tông môn xuất hiện, thử triều này không ngờ lại tự động tản ra, tạo thành một lối đi chính giữa, để cho ba đại tông môn đi qua.
Thương Hải đại đế hừ lạnh một tiếng:
- Cơ hội lập công của ba đại tông môn các ngươi tới rồi. Nhanh chóng theo bổn đế vào thành, nhanh chóng bái kiến Giang Trần thiếu chủ.
giờ phút này Phệ Kim thử nhất tộc đã chiếm cứ cửa thành bốn phía, chỉ cần Giang Trần ra lệnh một tiếng, Phệ Kim thử nhất tộc lập tức có thể chen chúc, dũng mãnh tiến vào trong Xích Đỉnh hoàng thành. Đến lúc đó cả Xích Đỉnh hoàng thành đều là thiên đường của Phệ Kim thử nhất tộc.
- Thiếu chủ, thuộc hạ Thương Hải áp giải tông chủ ba đại tông môn tới gặp thiếu chủ.
Thương Hải đại đế tiến lên thi lễ với Giang Trần rồi nói.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, nhìn cao tầng ba đại tông môn.
Ba đại tông môn lần này coi như vận dụng hết tinh ai của mình.
- Chúng tiểu nhân bái kiến Giang Trần thiếu chủ.
Tông chủ ba đại tông môn nhanh chóng tiến lên hành lễ.
Giang Trần khoát tay nói:
- Các ngươi tơi vừa lúc. Hoàng thất Xích Đỉnh đế quốc chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ba đại tông môn các ngươi muốn chứng minh thành ý thì đánh trận đầu đi. Được không?
- Đương nhiên chúng tiểu nhân nguyện cống hiến sức lực cho Giang Trần thiếu chủ.
Ba đại tông chủ lúc này cũng biết không thể nào trốn tránh được.
- Đi đi, bổn thiếu chủ ngồi chờ tin chiến thắng của các ngươi.
Giang Trần hời hợt.
Ba đại tông chủ nhận mệnh, kêu lớn:
- Tất cả giữ vững tinh thần cho ta. Hoàng thất Yến gia không biết nhân nghĩa, chuyên gây tai họa. Chúng ta với tư cách là tông môn trụ cột của Xích Đỉnh trung vực, tự nhiên không thể ngồi yên không để ý tới, tùy ý để cho Yến gia này mang Xích Đỉnh trung vực xuống vực sâu. Bởi vậy ba đại tông môn chúng ta sẽ vì Xích Đỉnh trung vực mà diệt trừ khối u ác tính là Yến gia này.
- Vâng.
Hoàng cung Xích đỉnh là địa phương có phòng ngự cường hãn nhất cả Xích Đỉnh trung vực. Lực phòng ngự của hoàng cung này thậm chí còn vượt qua bất luận một nhà nào trong ba đại tông môn.
Các tinh anh của ba đại tông môn, dưới sự dẫn dắt của tông chủ nhà mình, khởi xướng thế công hung mãnh với Xích Đỉnh hoàng cung. THế nhưng mà ở bên ngoài trận pháp đầu tiên, từng lần, từng alafn công kích, chẳng những không có phá vỡ trận pháp kia mảy may, ngược lại còn bị một ít công kích từ trong trận pháp lén đánh ra giết chết một ít người.
Theo thời gian trôi qua, công kích của ba đại tông môn tuy rằng không ngừng hung mãnh, lớp sau còn mạnh hơn lớp trước, thế nhưng hiển nhiên cấp bậc của trận pháp phòng ngự này vô cùng cao.
Theo lực công kích của bọn họ tăng lên, cấp độ phòng ngự không ngờ dường như cũng tăng lên.
Trong lúc nhất thời tạo thành thế giằng co.
Ba đại tông môn ngay từ đầu đều ôm tâm lý đánh xem xét, cũng chưa dùng toàn bộ sức lực vào việc này. Nhưng mà sau khi tinh anh của tông môn không ngừng bị cấm chế của trận pháp và những công kích đánh lén kia giết chết. Ba đại tông môn giận dữ, lửa giận hoàn toàn bị khơi mào.
Chỉ là không quản ba đại tông môn bọn họ công kích thế nào, phòng ngự của trận pháp kia không ngờ lại cường đại không thôi. Giống như bốn phương tám hướng đều không thể đánh vỡ. Cho dù bọn họ có công kích thế nào, thủy chung cũng không có cách nào đánh được vào trong hoàng cung.
Ngược lại, thi thoảng từ bên trong trận pháp bắn ra các loại cấm chế, phun ra hỏa diễm, thậm chí còn băng tiễn, khiến cho mang tới thương vong cho ba đại tông môn rất lớn.
Ba đại tông chủ thấy tình hình này cũng tụ tập lại một chỗ.