Sắc mặt của Quân Mặc Bạch trầm xuống:
- Nữ nhân tự cho là đúng.
Thời điểm Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ đang đi, bỗng nhiên sau lưng có bước chân gia tốc, là Lăng Bích Nhi đuổi theo.
Lăng Bích Nhi hiển nhiên là cố ý tăng tốc, lúc tư thái thướt tha lướt qua Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ, đột nhiên nói một câu.
- Ngươi dám phản kháng Thẩm Thanh Hồng, ta rất thưởng thức. Bất quá, cũng phải cẩn thận bị người làm vũ khí sử dụng. Tự giải quyết cho tốt a.
Lăng Bích Nhi nói, phảng phất như nói với không khí, không có nhìn Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ. Hơn nữa, thời điểm nói những lời này, ngay cả bước chân cũng không ngừng, làn gió thơm hiện lên, bóng lưng ưu mỹ đã lướt xa trăm trượng.
Nhưng Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ đều rất rõ ràng, lời này là nói với Giang Trần.
Mộc Cao Kỳ thở dài:
- Trần ca, mặt mũi của ngươi thật lớn nha. Nghe nói Bích nhi sư tỷ, là lãnh mỹ nhân trứ danh của Đan Càn Cung chúng ta, đối với Thẩm sư huynh cũng không nể tình. Vẫn là mặt mũi ngươi lớn, vậy mà Bích nhi sư tỷ chủ động nói với ngươi.
Giang Trần dở khóc dở cười:
- Nàng đây là chủ động nói chuyện với ta? Sao ta cảm thấy nàng là nói chuyện với không khí a?
Lăng Bích Nhi này ở võ đạo đan đạo, đều là thiên tài của Đan Càn Cung, tăng thêm thiên sinh lệ chất, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, cho người một loại cảm giác như Băng Sơn Thánh Liên, cao ngạo lãnh diễm.
Có thể nói, Lăng Bích Nhi tuyệt đối là tình nhân trong mộng của chín thành chín đệ tử trẻ tuổi ở Đan Càn Cung.
Nàng thiên phú cao, địa vị cao, tu vi cao, hơn nữa người lại xinh đẹp, khí chất xuất chúng, năng lực xử lý sự tình mạnh, ở trong nữ tính trẻ tuổi, tuyệt đối là tồn tại hoàn mỹ.
Mặc dù là Mộc Cao Kỳ ở thời niên thiếu, trong nội tâm hắn, loáng thoáng, cũng có chút ái mộ Lăng Bích Nhi.
Chỉ là, Mộc Cao Kỳ trời sinh tính lạnh nhạt, xem nhẹ nam nữ chi ái, không giống thiếu niên khác điên cuồng như vậy.
Nhưng dù vậy, Mộc Cao Kỳ cũng cho rằng, Đan Càn Cung nhiều nữ đệ tử như vậy, Lăng Bích Nhi tuyệt đối là lộng lẫy nhất, hoàn mỹ nhất.
Lăng Bích Nhi còn có một muội muội, gọi Lăng Huệ Nhi, lúc trước cùng Giang Trần và Mộc Cao Kỳ cạnh tranh Chí Tôn động phủ, lại xếp thứ tư.
Tuy Lăng Huệ Nhi kia cùng Lăng Bích Nhi là tỷ muội, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng.
Nhưng đôi hoa tỷ muội này, ở toàn bộ Đan Càn Cung, tuyệt đối là tồn tại nhân khí cao nhất.
Thời gian Giang Trần đến Đan Càn Cung không lâu, đối với cái này ngược lại hiểu không nhiều lắm. Ngữ khí của Mộc Cao Kỳ khoa trương, hắn cũng không quá coi trọng.
Trở lại động phủ, Giang Trần liền rời Đan Hà Cốc.
Mộc Linh tuyền đã thành, hắn ý định để cho Diệp Trọng Lâu cùng Thang Hồng đến Mộc Linh tuyền tẩy lễ một lần.
Cái này đối với Diệp Trọng Lâu cùng Thang Hồng mà nói, quá mức mấu chốt, càng sớm càng tốt.
Thời điểm Giang Trần xuất hiện lần nữa, trên người hắn ăn mặc, đã là bào phục đỉnh cấp của Chí Tôn khu, đi đến đâu, tự nhiên là một mảnh cung kính.
Nghe Giang Trần muốn dẫn bọn hắn đi động phủ Chí Tôn khu, Diệp Trọng Lâu cùng Thang Hồng tự nhiên là cực kỳ hưng phấn.
Diệp Trọng Lâu cũng rất thức thời, không có nói cho mấy người khác của Bảo Thụ Tông.
Hắn cũng tinh tường, Giang Trần cùng mấy người kia, không tồn tại giao tình gì. Có một số việc, tự nhiên phải tránh ba người Liên Thương Hải, Thiết Đạt Chí cùng Tạ Vũ Phàm.
Giang Trần đưa bọn họ vào động phủ, lại triệu tập mấy tùy tùng, kể cả Câu Ngọc ở bên trong, tổng cộng tám người.
- Chư vị, ở đây không có người ngoài. Ta liền đi thẳng vào vấn đề. Hôm nay gọi các ngươi đến, là có một Đại Tạo Hóa tặng cho các ngươi.
Diệp Trọng Lâu cùng Thang Hồng, lần trước đã nghe Giang Trần đề cập tới việc này.
Nhưng bọn người Câu Ngọc, lại không biết.
Mà Hoàng Nhi, bây giờ là người trong động phủ Giang Trần, những sự tình này, Giang Trần cũng không có lảng tránh nàng.
- Ta có một đạo Mộc Linh tuyền, chính là Tiên Thiên Linh Địa, có thể tẩy lễ tạp chất, tinh lọc huyết mạch trong cơ thể các ngươi, từ đó để cho huyết mạch thiên phú của các ngươi đạt được thăng hoa. Đây là một cơ hội thoát thai hoán cốt.
Giang Trần đi thẳng vào vấn đề.
- Mộc Linh tuyền? Tiên Thiên chi địa?
Trong mắt mọi người đều toát ra một tia khó hiểu, duy chỉ có Hoàng Nhi, trong con ngươi thanh lệ hơi có chút kinh ngạc.
- Giang công tử, Mộc Linh tuyền, Tiên Thiên Linh Địa? Đan Càn Cung này lại có linh vật như thế?
Hoàng Nhi có chút kỳ quái.
- Nếu Đan Càn Cung có Linh Địa này, sẽ không chỉ là Tứ phẩm tông môn a.
Giang Trần cười nói:
- Linh tuyền này, là ta từ nơi khác vận chuyển lại, không phải là vật của Đan Càn Cung. Hơn nữa, việc này, ngoại trừ người ở đây, chỉ có Mộc Cao Kỳ biết được.
Tất cả mọi người nghiêm nghị, nói như thế, cái kia càng phải giữ bí mật rồi.
- Tốt rồi, ta an bài thoáng một phát. Hoàng Nhi cô nương là khách nhân, ta quyết định an bài nàng tiến nhập Mộc Linh tuyền tẩy lễ trước.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng cười cười:
- Giang công tử, Hoàng Nhi sao cũng được? Sao có thể đoạt chủ?
Hoàng Nhi xuất thân tiểu thư khuê các, rất là hào phóng, tự nhiên nhận biết đại thế, không muốn làm sự tình đoạt chủ này.
Ngược lại là Câu Ngọc, nắm lấy tay Hoàng Nhi:
- Hoàng Nhi muội muội, ngươi không tranh quyền thế, tâm địa thiện lương, tất cả mọi người sẽ không ghen ghét ngươi. Nói sau, ngươi lại là khách nhân, nên cho ngươi trước.
Giang Trần gật gật đầu:
- Hoàng Nhi cô nương, nếu như ta đoán không sai, thiên phú của ngươi có lẽ cũng không cần Mộc Linh tuyền tẩy lễ. Bất quá, Mộc Linh tuyền chính là một trong những linh tuyền thuần chánh nhất thiên hạ, đối với linh hồn cũng có tác dụng tinh lọc. Đối với oán độc chi khí của Bách Thế Đồng Tâm Chú, cũng có chỗ ích lợi. Ngươi chẳng những phải đi, hơn nữa tốt nhất về sau mỗi tháng đều đi tẩy lễ một lần. Ngươi không cần lo lắng, Linh lực của Mộc Linh tuyền có năng lực tái sinh, có thể tuần hoàn, chỉ cần căn cơ không mất, Mộc Linh tuyền sẽ vĩnh viễn không mất.
- Mà các ngươi, chỉ tiến hóa huyết mạch thiên phú, một lần tẩy lễ liền đủ. Về sau lại đi vào, tác dụng không lớn. Cho nên, mỗi người các ngươi đều có một lần. Thời gian ước chừng ba đến bảy ngày không đều. Đương nhiên, linh tuyền này có thể dung hai người, ba người cùng lúc.
Mộc Linh tuyền, Linh khí đầy đủ.
Lúc trước Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ, còn có những Phệ Kim Thử nhất tộc kia, đều là cùng nhau tắm a.
Hôm nay những người này, chẳng qua là nam nữ hữu biệt, Giang Trần mới không có an bài cùng một chỗ.
Quả nhiên, Câu Ngọc nghe vậy, liền nắm eo nhỏ của Hoàng Nhi:
- Ta và Hoàng Nhi muội muội cùng nhau tắm. Tử Kỳ, ngươi cũng theo a?
Mặt Ôn Tử Kỳ đỏ lên, ở trước mặt nhiều nam nhân như vậy, tính cách thẹn thùng của nàng còn không có mất a.
- Ta nghe Câu Ngọc tỷ tỷ.
- Hắc hắc, Thiếu chủ, 3 nữ hài chúng ta ưu tiên a?
Câu Ngọc cười nhìn Giang Trần.
- Đi, như thế cũng tốt.
Giang Trần lại nhìn Tiết Đồng một chút:
- Tiết Đồng, ngươi cùng Diệp lão gia tử, còn có Thang Hồng, ba người các ngươi một nhóm. Quách Tiến cùng Kiều Sơn Kiều Xuyên, ba người các ngươi một nhóm.