Sau khi trận pháp khởi động, ngày hôm sau Giang Trần đã tuyên bố ra bên ngoài, phát hiện ra di tích của Lưu Ly cung thượng cổ, hắn chính thức tiến vào Lưu Ly cung thượng cổ, chấp chưởng đạo thống của Lưu Ly cung thượng cổ.
Tin tức rung động nhân tâm này càng nhấc lên sóng to gió lớn trong cương vực nhân loại.
Lưu Ly cung thượng cổ mọi người cũng biết, đó là thế lực đứng đầu chân chính thời thượng cổ a. Là đời trước của Lưu Ly vương thành.
Truyền thừa của Lưu Ly cung này Giang Trần nhận được, có phải đồng nghĩa với việc cương vực nhân loại lại một lần nữa đột phá hay không?
Quả nhiên, ngày hôm sau Giang Trần liền triệu tập các bộ hạ cũ của Lưu Ly vương thành, phát ra các loại phúc lợi. Đối với nội tình truyền thừa của Lưu Ly cung thượng cổ mà nói, phát ra những vật này chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
Nhưng mà đối với các bộ hạ cũ của Lưu Ly vương thành mà nói, đây cũng là một lần biến chuyển cực lớn.
Trong lúc nhất thời cả Lưu Ly vương thành lâm vào cuồng hỉ. Thế lực khác trên bát vực nhìn vào thèm muốn không thôi. Không ít tu sĩ đều hận không thể thoát ly tông môn nhà mình, gia nhập Lưu Ly vương thành.
Nhưng mà Giang Trần cũng tuyên bố:
- Tông môn đứng đầu thượng cổ không chỉ có Lưu Ly cung. Đạo thống của Lưu Ly cung hiện thế, những tông môn đứng đầu thượng cổ khác nhất định cũng sẽ lục tục xuất hiện.
Tin tức này truyền ra khiến cho tất cả nhân mã các nơi trong bát vực yên ổn hơn một chút. Truyền thừa thượng cổ, đây chính là thứ khiến cho người ta điên cuồng a.
Nếu như những truyền thừa này có thể đạt được, đối với tất cả các tôn môn trong cương vực nhân loại hiện tại mà nói, quả thực là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Nhưng mà Giang Trần cũng nói rõ, hiên tại thế cục cương vực nhân loại hỗn loạn, bất luận một thế lực nào tiếp quản đạo thống của thế lực đứng đầu thượng cổ, hắn đều tiếp quản thay đầu tiên. Sau đó hắn chọn người gần nhất, hắn sẽ ưu tiên chọn người kế thừa.
Giang Trần nói vậy hơi có chút bá đạo.
Nhưng mà ở cương vực nhân loại, hiện tại Giang Trần là chủ chung của nhân tộc, lời hắn nói có nghĩa là thánh chỉ.
Huống chi Giang Trần nói rất rõ ràng, hắn cũng không chiếm thành của mình, chỉ là vì muốn đảm bảo những truyền thừa này sẽ không rơi vào trong tay người tâm thuật bất chính.
Mà người khác cũng không có tư tâm.
Điểm này mọi người rất là tin tưởng, dù sao dùng nội tình của Giang Trần hiện tại, đạo thống bình thường hắn quả thực chướng mắt.
Tham thì thâm, có đạo thống truyền thừa của Lưu Ly cung, cũng đủ để Giang Trần tiêu hóa rồi.
Lại nói, thế lực khác trên cương vực nhân loại hiện tại quả thực cũng không có ai chưởng quản đạo thống truyền thừa của một thế lực nào thượng cổ. Thậm chí nếu như quản không tốt, còn gây ra tai họa.
chỉ có thể nằm ở trong tay, mới có thể đảm bảo an toàn.
Truyền thừa Lưu Ly cung thượng cổ xuất hiện, Giang Trần cũng bắt đầu thay đổi thế cục Lưu Ly vương thành. Lưu Ly vương thành là cửa vào Lưu Ly cung thượng cổ.
Mà những thế lực khác trong Lưu Ly vương thành, kể cả Khổng Tước thánh sơn, toàn bộ trở thành những chi mạch thế lực của Lưu Ly cung thượng cổ.
Đối với loại biến hóa này, bên Khổng Tước thánh sơn cũng không nó gì.
Giang Trần đã sớm truyền lời ra ngoài, đạo thống của Khổng Tước thánh sơn cũng đã được hắn ưu tiên chiếu cố đầu tiên. Nếu như Khổng Tước thánh sơn trở về, hắn lập tức đem đạo thống trả lại cho Khổng Tước đại đế.
Hơn nữa hắn còn cố ý chuẩn bị một phần lễ vật từ Lưu Ly cung, kể cả rất nhiều tài nguyên tu luyện bên trong cho Khổng Tước đại đế.
Không thể không nói, Giang Trần cân nhắc vấn đề vô cùng chu đáo.
Sắp xếp như vậy khiến cho tất cả các mạch đều không có gì để nói. Hơn nữa lại có quan hệ với Lưu Ly cung thượng cổ, không thể nghi ngờ đã khiến cho cấp bậc của bọn họ tăng lên.
Lưu Ly cung thượng cổ đó chính là tồn tại mà cả đời bọn họ cũng không có khả năng với tới. Hiện tại có thể trở thành thế lực chi nhánh, bọn họ có gì không hài lòng cơ chứ?
Thế lực chi nhánh, cũng thuộc Lưu Ly cung thượng cổ, có thể nhận được chỗ tốt từ Lưu Ly cung thượng cổ, được chiếu cố, nhận được tài nguyên.
Mà đám người Vô Song đại đế không thể nghi ngờ là chủ động gia nhập Lưu Ly cung thượng cổ, trở thành tu sĩ đời thứ nhất sau khi đạo thống Lưu Ly cung đực trùng kiến.
Tỉnh Trung Huy, đám người Mặc Triết, còn có Lâm Yến Vũ, Câu Ngọc, Tiết Đồng, những người này bọn họ đều không chút do dự chủ động yêu cầu gia nhập đạo thống Lưu Ly cung.
Bọn họ hoặc là bằng hữu cũ của Giang Trần, hoặc là đệ tử Giang Trần, hoặc là bộ hạ cũ của Giang Trần, gia nhập Lưu Ly cung là chuyện đương nhiên.
Mà Hạ Thiên Trạch thì được Giang Trần đề bạt làm thái thượng trưởng lão, địa vị cũng cực kỳ tôn sùng, gần với tân nhiệm tông chủ Lưu Ly cung là hắn.
Đến Lam Thiên Hạo, Vu Công, những tu sĩ thần đạo này, tự nhiên Giang Trần cũng muốn trưng cầu ý kiến của bọn họ.
- Các ngươi đi theo ta, làm tùy tùng của ta, đã tới thời hạn. Thời cơ chín muồi, ta sẽ tha cho các ngươi rời khỏi đây, trả lại cho các ngươi tự do vốn có. Nhưng mà Lưu Ly cung ta hiện tại trùng kiến, các ngươi đều là thủ hạ ta, cũng có cơ hội lựa chọn, các ngươi có nguyện ý gia nhập hay không?
Lưu Ly cung thượng cổ đại danh hiển hách, chỉ là người hơi chút am hiểu thời thượng cổ đều biết đây là một tồn tại cực kỳ cường hãn.
Vu Công vội nói:
- Thuộc hạ nguyện ý gia nhập, vì tông chủ hiệu lực, hiệu lực vì Lưu Ly cung.
- Chúng ta cũng nguyện ý.
Có thể được lựa chọn, ai mà không muốn trở thành người dưới trướng tông môn đệ nhất thiên hạ cơ chứ? Ai mà nguyện ý làm tán tu như chó nhà có tang?
Những tu sĩ này, bọn họ khi còn ở Vạn Uyên đảo, bởi vì không phải xuất thân từ thập đại thánh địa, cho nên lăn lộn ở Vạn Uyên đảo không quá tốt, bởi vì các loại nguyên nhân mà bị nhốt vào vô tận lao ngục.
Ở sâu trong lòng bọn họ cũng thường xuyên vì xuất thân của mình mà tự ti.
Hiện tại bọn họ có cơ hội nghịch thiên cải mệnh, gia nhập thế lực đứng đầu thượng cổ, chuyện này có ý nghĩ là địa vị của bọn họ thoáng cái đã vượt lên trên thập đại thánh địa.
Thập đại thánh địa tính là thứ gì chứ? Bất quá chỉ là một đám người từ cương vực nhân loại bên này đi qua mà thôi. So với nhân tộc chính thống vẫn chênh lệch xa.
Truyền thừa Lưu Ly cung lại xuất hiện, tài nguyên và truyền thừa đều được bảo tồn vô cùng hoàn mỹ. Dưới loại tình huống này lại càng thể hiện được nội tình, địa vị của Lưu Ly cung thượng cổ.
Hơn nữa bọn họ cũng không cần lo lắng giống như thời kỳ thượng cổ, có rất nhiều cự đầu cường đại hơn bọn họ áp chế. Hiện tại Lưu Ly cung, trừ tông chủ và một thái thượng trưởng lão thần bí ra, căn bản không có tồn tại lợi hại hơn bọn họ.
Nếu như bọn họ gia nhập, nói không chừng còn có thể lăn lộn tới địa vị trưởng lão.
Quan trọng nhất là bọn họ rốt cuộc không phải làm tán tu không nhà nữa, đây mới là thứ quan trọng nhất. Dù là sau này nhìn thấy lão tổ thập đại thánh địa, bọn họ cũng hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu.
Trong lúc nhất thời, cơ hồ tất cả tu sĩ thần đạo đều quỳ gối.
Giang Trần nhàn nhạt gật đầu, cũng không có vui mừng mà chỉ nói:
- Mỗi người đều có một lần cơ hội lãng tử hồi đầu, các ngươi lúc trước đi theo Quang Độ lão nhân là bị mơ mơ màng màng ép buojc. Hiện tại các ngươi gia nhập Lưu Ly cung, cũng không còn có cơ hội quay đầu lại nữa. Ta nói vậy các ngươi có hiểu không?
Trong lòng mọi người nghiêm túc, cũng biết ý tứ của Giang Trần.
Gia nhập Lưu Ly cung, vậy không còn là tán tu, không thể phản bội, lại càng không thể thay đổi thất thường.
Đây là quy tắc tông môn, phản bội tông môn, vậy chỉ còn một con đường chết.
- Chúng ta gia nhập Lưu Ly cung làm rạng rỡ tổ tông, tất sẽ một mực thủ vững, tử chiến vì tông môn, xin tông chủ minh giám.