- Lẽ nào lại như vậy, Luân Hồi lộ là Viễn Cổ di tích, làm sao có thể phạm sai lầm?
Thiên Diệp lão tổ quát lớn một câu, là cái thứ nhất vọt tới.
Ngay sau đó, Băng Lam lão tổ cũng vọt tới.
Cửu Sư lão tổ giống như cười mà không phải cười nhìn Truy Dương lão tổ:
- Truy Dương lão quái, ngươi đã khẳng định không có người ở trong ba ngày thông qua Vạn Bảo Các, vậy khẳng định sẽ tin tưởng Luân Hồi lộ phạm sai lầm đi à nha? Ha ha.
Tựa hồ Cửu Sư lão tổ cùng Truy Dương lão tổ quan hệ không hợp, lúc này, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội châm chọc Truy Dương lão tổ một câu.
Giờ phút này Truy Dương lão tổ cũng cảm thấy không hiểu thấu.
Lúc này mới qua nửa buổi, đã có người thông qua Vạn Bảo Các? Này nghe làm sao cũng giống như vô nghĩa.
Thế nhưng mà, hắn là Nguyên cảnh lão quái, tự nhiên biết rõ, Luân Hồi lộ là thủ bút của Viễn Cổ đại năng, tuyệt đối không có khả năng phạm sai lầm.
Nói cách khác, ở trong Võ Giả thế tục, thực sự có người thông qua Vạn Bảo Các. Hơn nữa là không đến một ngày thời gian, cái tốc độ này, tuyệt đối vượt qua bất luận thiên tài tông môn gì.
Cảnh giới Tâm lực này, tuyệt đối đã đến một loại khủng bố.
Truy Dương lão tổ bị Cửu Sư lão tổ châm chọc, tuy trên mặt nóng rát, nhưng lúc này cũng bất chấp, buông rụt rè, lao tới khu điều khiển.
Một đạo lục sắc xuất hiện trên tảng đá bóng loáng ở khu điều khiển.
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi a.
Cửu Sư lão tổ thì thào.
- Võ Giả thế tục, quả nhiên ẩn núp rất nhiều thiên tài, phương thức tuyển bạt đệ tử của bốn đại tông môn chúng ta trước kia, xem ra là thật sự có vấn đề. Đối với Võ Giả thế tục mà nói, thành kiến quá nặng.
Bốn đại tông môn tuyển bạt đệ tử, đều là nội bộ tông môn đề bạt, đại đại tương truyền. Mà Võ Giả thế tục, tuy bọn hắn thiết lập đạo tràng thế tục, cũng là ngoại môn trong truyền thuyết.
Thế nhưng mà, bốn đại tông môn, vô luận nhà nào, đối với ngoại môn đều rất ít coi trọng. Phái đến ngoại môn, hoặc là nhân vật biên giới hóa trong tông môn, hoặc là loại biết rõ ở trong tông môn không có tiền đồ, tình nguyện đến thế tục hưởng thụ phú quý.
Chính bởi vì không coi trọng ngoại môn, cho nên con đường Võ Giả thế tục muốn nhập tông môn, là phi thường chật vật.
Dù sao, ngoại môn tuyển bạt ở thế tục, vốn rất ít.
Mà tông môn tuyển bạt ngoại môn, đồng dạng cũng ít.
Năm năm mười năm một lần, còn không cố định.
Đối với Võ Giả tuổi trẻ mà nói, mười năm, đầy đủ bọn hắn bỏ qua kỳ tu luyện hoàng kim, bỏ lỡ giai đoạn tu luyện tốt nhất của nhân sinh.
Cho nên, Võ Giả thế tục cơ hồ ở thời điểm sinh ra, vận mệnh đại đa số người đã chú định.
Có thể Nghịch Thiên Cải Mệnh, rễ cỏ nghịch tập tiến vào tông môn, không phải không có, nhưng lại rải rác không có mấy.
- Băng Lam đạo hữu, dùng ánh mắt của ngươi, trước kia phải chăng nhìn ra, ở trong Võ Giả thế tục, sẽ có thiên tài như thế?
Thiên Diệp lão tổ, mặt mũi cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Băng Lam lão tổ cười khổ:
- Thiên Diệp đạo huynh, tuy Lưu Vân Tông ta giỏi về đào móc thiên tài, nhưng đào móc thiên tài cuối cùng cần từng đạo chương trình. Bằng vào ánh mắt, nếu ta nói nhìn ra được tiềm lực một người, đạo huynh ngươi sẽ tin sao?
Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:
- Nói cũng đúng, chỉ là yêu nghiệt như vậy, thật là quá hiếm thấy. Thiên tài cao cấp nhất bốn đại tông môn chúng ta, có lẽ có thiên phú xuất chúng. Nhưng cảnh giới Tâm lực cường đại như thế, lại phượng mao lân giác.
Hai mắt Cửu Sư lão tổ bốc lên tinh quang:
- Chẳng lẽ là loại thiên tài Tiên Thiên Tâm lực rất cường đại? Ta nhớ được, Tiên Thiên thiên tài Tâm lực cường đại, có một loại gọi Minh Vương chi tâm. Thiên tài có được Minh Vương chi tâm, Tâm lực trời sinh cường đại, không bị ngoại giới mê hoặc, như là Bất Động Minh Vương...
- Ngươi lại bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Truy Dương lão tổ cười lạnh.
- Chúng ta là liên minh 16 nước, địa bàn không có cảm giác tồn tại nhất trong Vạn Tượng Cương Vực. Ở trong lịch sử Vạn Tượng Cương Vực, còn chưa nghe nói qua thiên tài có Minh Vương chi tâm, chúng ta có vận khí tốt như vậy, sẽ gặp được?
Cửu Sư lão tổ cười hắc hắc nói:
- Vừa rồi cũng không biết là ai, nói ở trong Võ Giả thế tục, không có khả năng có người trong ba ngày đi ra Vạn Bảo Các.
Truy Dương lão tổ thản nhiên nói:
- Chuyện thế gian, luôn luôn có vạn nhất. Nói sau, đi ra Vạn Bảo Các, tuy lợi hại, nhưng cửa ải cuối cùng khảo nghiệm, chưa hẳn có thể thông qua.
- Khôi hài, người ở Vạn Bảo Các cũng có thể dễ dàng đi qua, cửa ải cuối cùng, ngươi cảm thấy có thể làm khó hắn?
- Vậy cũng không nhất định.
Truy Dương lão tổ cười ha ha.
- Truy Dương lão quái, ta nhìn ngươi là cố ý tranh cãi. Nếu không thế này, nếu như người kia có thể đi ra Luân Hồi lộ, tên thiên tài này, Tử Dương Tông ngươi tuyệt không nhúng chàm, để cho tam tông chúng ta cạnh tranh, như thế nào?
Cửu Sư lão tổ sử dụng phép khích tướng.
- Cửu Sư lão quái, ngươi sống một bó tuổi rồi, vì sao sẽ nói một ít lời ngây thơ như vậy? Mặc dù ta có một ít giải thích cá nhân, nhưng tuyển bạt là đại sự tông môn. Hai chuyện này, không có bất kỳ liên quan. Rời khỏi cạnh tranh? Gặp được thiên tài, tại sao ta phải rời khỏi?
- Hiện tại thừa nhận gặp được thiên tài?
- Tâm lực cường đại, cố nhiên là khó được. Còn phải xem biểu hiện đằng sau. Nếu như thiên phú thường thường, phương diện khác tư chất bình thường, vậy cuối cùng cũng là phế vật.
Truy Dương lão tổ nói, ngược lại cũng không phải không có đạo lý.
Tâm lực cường đại, chỉ là một bảo đảm khi trùng kích Nguyên cảnh. Thế nhưng mà, nếu như một Võ Giả, thiên phú võ đạo của hắn không đủ, căn bản không có tư chất tu luyện tới Nguyên cảnh, vậy Tâm lực cường đại trở lại, cũng không dùng được.
Thiên phú, ở tu hành võ đạo, đồng dạng rất trọng yếu.
Thiên phú cùng Tâm lực, thiếu một thứ cũng không được.
Chỉ có thiên phú, không có Tâm lực cường đại, võ đạo chi lộ cố nhiên là đi không xa.
Thế nhưng mà chỉ có Tâm lực cường đại, không có thiên phú xứng đôi, đó cũng là không công lãng phí Tâm lực cường đại.
Bất quá, tuy những lời này của Truy Dương lão tổ có chút đạo lý, nhưng hiện tại ba lão tổ khác, hiển nhiên sẽ không quá để ý.
Bọn hắn càng để ý là, nhất định phải nhìn thẳng thiên tài Tâm lực vô địch kia, xem hắn biểu hiện ở vòng tiếp theo.
Nếu thiên phú và phương diện khác cũng không tệ, kia tuyệt đối là một nhân tài có thể đào tạo, dù cuối cùng vũ lực của hắn không đủ để cạnh trục 16 cường, nhưng nhìn trường kỳ, cũng đáng được bồi dưỡng.
- Thiên tài Tâm lực này, rốt cuộc là ai?
Trong đầu Thiên Diệp lão tổ, đột nhiên hiện ra bóng dáng Giang Trần, hắn cũng không biết, tại sao bỗng nhiên lại bốc lên ý nghĩ này.
Có lẽ, ở trong bốn mươi vạn Võ Giả, trước kia duy nhất để lại cho hắn ấn tượng, là Giang Trần này.