Trong mắt hai huynh đệ đều hiện lên vẻ kinh ngạc và vui mừng. Có chủ tử như vậy, trong loạn thế này cũng coi như một loại đảm bảo, càng là một loại may mắn.
Sau khi Giang Trần xuất quan, trước tiên đã quan tâm tới xu thế của Khổ Man tộc kia.
Chỉ là khiến cho Giang Trần trăm mối không thể nào lý giải là bốn đại bộ lạc của KHổ Man tộc vẫn không chịu xuất động. Dường như Khổ Man tộc luôn hung hãn hôm nay đổi tính, chiếm cứ khu vực Tây Bắc của cương vực nhân loại.
- Thiếu chủ, chuyện này không thích hợp. Xâm lược và càn quét vốn là bản năng của Khổ Man tộc, loại tộc này trời sinh chính là vì cướp đoạt mà sinh, giống như châu chấu vậy. Tuyệt đối không an phận ở một góc, cát cứ một phương. Bọn họ càng án binh bất động, trong đầu lão phu càng lo lắng.
Tỉnh Trung đại đế hiển nhiên là mưu sĩ đệ nhất dưới trướng Giang Trần, cách nhìn về đại cục, phán đoán của hắn đều là thứ mà Giang Trần cực kỳ coi trọng.
Giang Trần gật đầu, tán đồng lời nói của Tỉnh Trung đại đế:
- Nhất định không thể chủ quan. Khổ Man tộc này nhất định đang chuẩn bị âm mưu gì đó.
Điểm này Giang Trần không chút nghi ngờ.
Chỉ là Khổ Man tộc này rốt cuộc chuẩn bị âm mưu gì? Giang Trần cũng không phải không suy nghĩ qua. Thế nhưng thủy chung hắn vẫn suy đoán không ra.
Có lẽ KHổ Man tộc muốn dùng Hạ Hầu Kinh và Phong Vân giáo lôi kéo những cường giả lánh đời Nhân tộc kia sao?
Chỉ là cường giả Nhân tộc lánh đời, cho dù sa đọa, cũng sẽ không tới mức làm chó cho Khổ Man tộc sai bảo chứ?
Giang Trần trầm tư một lát, cũng không thể tìm ra biện pháp, nên hắn khoát tay, nói:
- Bỏ đi, chúng ta dùng bất biến ứng vạn biế. Chỉ cần thực lực chúng ta không ngừng đề thăng, Khổ Man tộc cho dùng có chung hãn, chúng ta cũng có kế sách ứng phó. So với việc suy đoán đường đi nước bước của Khổ Man tộc, còn không bằng mau chóng đề thăng thực lực của bản thân mình.
- Vâng.
Tỉnh Trung đại đế mỉm cười.
Đây là chỗ hắn thưởng thức Giang Trần, một người trẻ tuổi đứng đầu nhân loại mà có thể bảo trì bình thản như vậy, không bị các hiện tượng quỷ dị làm cho lòng bàng hoàng. Như vậy đã có thể nói rõ, thiếu chủ trẻ tuổi này có đủ phách lực, có đủ đảm đương, cũng có đủ tự tin đứng đầu cương vực nhân loại.
Người đứng đầu như vậy có đại khí vận, không có lý do gì không thành nghiệp lớn.
Vô Song đại đế cười nói:
- Đây là lần đầu tiên ta nhận thức phần tín niệm kiên định này của Giang Trần thiếu chủ. Cuộc đời này làm bằng hữu với Giang Trần thiếu chủ, tuyệt đối không là địch, ha ha..
Quả thực Vô Song đại đế từ lần đầu tiên ở Đan Hỏa thành nhìn thấy Giang Trần, lúc ất Giang Trần còn dùng cái tên giả là Thiệu Uyên công tử, hắn vẫn đặc biệt chiếu cố, coi trọng Giang Trần.
- Nhị vị, không cần lo lắng, các ngươi cứ việc tu luyện, việc này không nên chậm trễ. Cương vực nhân loại hiện tại đang trong thời kỳ rối loạn, cần những nhân vật thủ lĩnh như các ngươi xuất lực nhiều hơn.
Tỉnh Trung đại đế và Vô Song đại đế nhao nhao gật đầu.
Bọn họ biết rõ Giang Trần nói đúng. Giai đoạn hiện tại, thứ bọn họ có thể cống hiến lớn nhất chính là sớm ngày đột phá Thiên Vị.
Sau khi đột phá Thiên Vị, bất kể là đề thăng sĩ khí hay là chấn nhiếp địch nhân đều có trợ giúp lớn lao.
- Ta có một số việc muốn xuống núi một chuyến.
Hiện tại Giang Trần xuất hành không chú ý phô trương mà lẻ loi một mình, không kinh động tới bất kỳ kẻ nào.
Không bao lâu sau, Giang Trần tới Bàn Long đạo tràng.
Bàn Long đạo tràng chính là địa bàn của Bàn Long đại đế.
- Thiếu chủ, không phải người nói bế quna sao? Ngọn gió nào thổi người tới đây vậy?
Bàn Long đại đế nhìn thấy Giang Trần, trong lòng cũng vui vẻ không thôi.
- Bàn Long, bổn thiếu chủ lần này tới đây là muốn ban cho ngươi một cọc cơ duyên.
- Ồ?
Bàn Long đại đế mừng rỡ, Giang Trần vừa ra tay, tuyệt đối không khiến cho hắn thất vọng. Bàn Long đại đế mừng tới mức không ngừng xoa xoa hai tay mình.
- Hắc hắc, thiếu chủ, đừng có dử như vậy a. Là cơ duyên gì?
Giang Trần cũng không thừa nước đục thả câu, đem một khỏa xá lợi Đế cảnh đặt trong lòng bàn tay, nói:
- Đây là xá lợi Đế cảnh, ẩn chứa tinh hoa võ đạo của cường giả Đế cảnh đỉnh phong.
- Ồ? Là xá lợi Đế cảnh sao?
Bàn Long đại đế nghe vây, sắc mặt khẽ động.
- Ngươi đã từng nghe qua xá lợi võ đạo sao?
Giang Trần có chút ngoài ý muốn, theo hắn thấy, xá lợi Đế cảnh rất là lạ, Bàn Long đại đế này làm sao có thể biết được.
Bàn Long đại đế gãi gãi đầu, cười nói:
- Hắc hắc, lúc đầu ta đã từng nghe Khổng Tước đại đế bệ hạ đề cập qua. Cho nên có nghe thấy, nghe nói xá lợi võ đạo này vô cùng khó luyện chế. Hơn nữa đại đa số cường giả cũng không muốn đem tinh hoa võ đạo cả đời mình luyện chế thành xá lợi võ đạo a.
Giang Trần cười nói:
- Quả thực là như vậy, ngươi rất là may mắn.
Bàn Long đại đế cười ha hả:
- Quả thực là quá may mắn, may mắn lớn nhất của ta chính là để cho Bàn Long nhất tộc ta kết bạn với thiên tài như thiếu chủ.
Bàn Long đại đế ban đầu ở Hoàng cảnh đỉnh phong không có cách nào đột phá, dương thọ gần hết. Cơ hồ là cây đèn sắp tắt trong gió, tùy thời có khả năng chết đi.
Bởi vì Giang Trần xuất hiện, hắn phục dụng một khỏa Tùng Hạc đan, được kéo dài thọ nguyên, cũng một lần hành động đột phá Đế cảnh.
Sau khi tiến vào Đế cảnh, lại nhận được Giang Trần chỉ điểm, được Đế Lăng đan trợ giúp, lại có đột phá. Tuy rằng tu vi hắn trong rất nhiều đại đế của Lưu Ly vương thành vẫn là tồn tại rớt lại ở phía sau, thế nhưng nhìn vào thời gian hắn đột phá Đế cảnh, không thể nghi ngờ đã có tiến bộ thật lớn.
Nếu như đạt được xá lợi Đế cảnh này, trong thời gian ngắn thực lực của hắn không thể nghi ngờ sẽ lại một lần nữa tăng vọt.
- Bàn Long, ngươi có huyết mạch Bàn Long, ta đối với ngươi có kỳ vọng rất cao. Xá lợi võ đạo này có thể bảo chứng ngươi nhanh chóng đột phá tới Đế cảnh đỉnh phong. Trùng kích Thiên Vị. Nhớ kỹ trùng kích Thiên Vị, ngươi hoàn toàn khác với những người khác. Ngươi đột phá Thiên Vị chính là rồng về trời, như diều gặp gió.
Bàn Long đại đế nhiệt huyết sôi trào:
- Thiếu chủ, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó, không phục sự kỳ vọng của thiếu chủ.
Giang Trần gật đầu.
- Xá lợi võ đạo này đối với ngươi vô cùng phù hợp, những người khác đều không có.
Bàn Long đại đế cười hắc hắc:
- Ta mới tiến vào Đế cảnh không lâu, không gian tiến bộ lớn nhất a. Thiếu chủ yên tâm, ta sẽ không nói lung tung bốn phía.
Loại chuyện như vậy, quả thực nên giữ bí mật. Bằng không màn ói, sẽ khiến cho những người khác cảm thấy trong lòng không công bằng.
- Ngày sau nếu như ngươi đột phá, có người hỏi thì ngươi nên nói huyết mạch Chân Long thức tỉnh, nhận được trí nhớ truyền thừa. Không cần phải nói tới chuyện xá lợi võ đạo.
- Vâng.
Bàn Long đại đế biết rõ nặng nhẹ.