Giang Trần hỏi một mình Phệ kim thử vương.
- Trần thiếu, quyết chiến với ma tộc sao?
Phệ Kim thử vương hai mắt sáng lên, hỏi.
Trải qua từng lần lột xác không ngừng, khí chất của Phệ kim thử vương cũng hoàn toàn biến đổi, trước đó Phệ kim thử vương là người đứng đầu tộc đàn luôn sợ hãi rụt rè, nhát như thỏ.
mà bây giờ khí chất trên người Phệ Kim thử vương đã rất có khí thế, ngay cả ném vào cùng một chỗ với Tứ đại thần thú chân linh cũng hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Phệ Kim thử vương rốt cuộc tìm được phong phạm của Phệ kim vương thử thượng cổ.
- Quyết chiến đã không thể tránh né, nhưng mà Phệ kim thử nhất tộc các ngươi là kỳ binh, ta phải hiểu rõ thực lực của các ngươi hiện tại.
Giang Trần nghiêm mặt nói.
- Hắc hắc, yên tâm đi, để cho Phệ kim thử nhất tộc chúng ta đổ máu với ma tộc, vậy nhất định là không được. Nhưng mà quấy rối, đánh lén, làm loạn trận tuyến đối phương, tuyệt đối không thành vấn đề.
Phệ Kim thử vương liếm liếm đầu lưỡi, biểu lộ ra sự nhanh nhẹn, dũng mãnh của mình.
Trên người Phệ kim thử vương hiếm khi nhìn thấy loại khí chất khát máu như vậy.
Giang Trần cười nói:
- Phệ Kim thử nhất tộc các ngươi chỉ có không ngừng chiến đấu mới có thể không ngừng tiến hóa. lần chiến đấu này đối với việc tiến hóa của Phệ kim thử nhất tộc các ngươi có trợ giúp rất lớn. Trận chiến này có lẽ có rất nhiều hi sinh, nhưng mà Phệ kim thử còn sống sẽ mang tới cho nhất tộc các ngươi chính thức đi vào Phệ kim vương thử nhất mạch thượng cổ, đi vào thời đại huy hoàng thượng cổ, ngươi có tin không?
Phệ Kim thử vương vội nói:
- đương nhiên là tin,trên thực tế ta đã thức tỉnh một ít trí nhớ truyền thừa từ phệ kim vương thử, bất kể là huyết mạch hay là linh hồn truền thừa cũng đã tiến hóa thành Phệ kim vương thử. Hiện tại chỉ đợi tới lúc ta dẫn cả tộc đàn cùng lột xác mà thôi.
Loại suy nghĩ này chứng minh mạch suy nghĩ của Phệ kim thử nhất tộc là đúng.
Giang Trần gật đầu nói:
- trận chiến này ma tộc tất sẽ dùng các loại thủ đoạn, toàn lực công kích Đông Duyên đảo. Theo ta phỏng đoán, thủ đoạn các mạch ma tộc ta cũng đã chứng kiến, cơ bản cũng đã giao thủ qua. Mạch không có chính diện giao thủ qua chỉ có Huyết ma nhất mạch và Âm ma nhất mạch. Đúng rồi, có là có thể coi là Thiên ma nhất mạch. Trong đó Huyết Ma nhất mạch rất có thể là chủ lực tới đánh chiếm Đông Duyên đảo lần này.
- Huyết Ma nhất mạch?
Phệ kim thử vương sững sờ:
- Là nhất mạch của Huyết Quỳ ma đế ban đầu ở Xích Đỉnh trung vực kia hay sao?
- Đúng vậy, nhưng mà hiện tại xem ra, một chút tu vi của Huyết Quỳ ma đế này ăn bản không đủ dùng. Lần này Huyết Ma nhất mạch tới đây nhất định là chủ lực của Huyết ma nhất mạch, là tinh hoa chân chính.
- Mặc kệ, Trần thiếu, ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ có biện pháp. Có cần Phệ kim thử nhất mạch chúng ta đối phó với Huyết Ma nhất mạch hay không?
- Không. Huyết mạch của Huyết ma nhất mạch có lực ăn mòn quá mạnh mẽ, ngươi không sợ, nhưng mà tử tôn của ngươi chưa hẳn đã chịu đựng được khí huyết sát của bọn chúng. Cho nên ngươi nên chú ý nghe ta chỉ huy, đánh lén hậu phương của ma tộc mới là thỏa đáng.
Hiện tại Phệ kim thử nhất tộc là kỳ binh của Giang Trần.
Giang Trần phải đem chi kỳ binh này dùng thật tốt, mới có thể đem cán cân chiến thắng nghiêng về phía nhân tộc. Tử thủ Đông Duyên đảo tuyệt đối không thể có tiến đồ.
Nếu như cho Giang Trần mười năm tám năm nữa, thực lực của Giang Trần và tứ đại thần thú lại đề thăng một cấp độ, hơn nữa lại thêm tu sĩ nhân tộc không ngừng đề thăng. Đến lúc đó thực lực ma tộc và nhân tộc không sai biệt lắm, thậm chí khoảng cách còn không ngừng giảm bớt, thậm chí còn có thể đuổi kịp ma tộc.
Như vậy mà nói, ma tộc triệt để không còn gì đáng lo.
Hiện tại Thiên ma lão tổ kia cũng rất hiển nhiên đã phát giác ra được điểm này cho nên mới không để cho đám người Giang Trần có thời, sớm phát động ma chiến.
Sau khi phân phó nhiệm vụ cho Phệ kim thử nhất tộc xong, Giang Trần lại một mình gọi tới Tứ đại thần thú chân linh.
Tứ đại thần thú chân linh mấy ngày nay luôn diễn luyện trận pháp mà Giang Trần truyền thụ cho bọn họ. Trận pháp tứ đại chân linh này không bàn mà hợp với quỹ đạo vận hành chư thiên, tuy rằng còn chưa đạt tới mức độ diễn hóa chư thiên, nhưng mà đã có thể hướng về phương hướng đó.
Hiện tại tứ đại thần thú chân linh đều là thần đạo trung giai, cho dù là một mình công kích bọn họ cũng không sợ lão tổ ma tộc.
Trừ loại lão tổ đỉnh cấp như Thiên ma lão tổ ra, những thần ma khác chưa chắc đã làm gì được tứ đại chân linh. Nói một cách khác, tứ đại chân linh kỳ thực cũng đã có năng lực tự mình đảm đương một phía.
Chỉ là Giang Trần cũng không hy vọng bọn họ đơn đả độc đấu, nguy hiểm khi đơn đả độc đấu lớn hơn một chút. Bất luận chủng tộc gì, cho dù là huyết mạch tứ đại chân linh cũng không cần phải đơn đả độc đấu với ma tộc.
Giao chiến với ma tộc, nhất định phải lợi dụng tốt ưu thế của bản thân.
Ưu thế lớn nhất của tứ đại chân linh chính là bọn họ liên thủ. Ưu thế liên thủ của bọn họ tuyệt đối là gấp bội, thậm chí là tăng lên gấp bội.
mấy ngày nay diễn luyện trận pháp này, cũng làm cho tứ đại chân linh cảm thấy vô cùng hưng phấn, bọn họ cũng cảm nhận được rõ ràng, trận pháp này quả thực đối với sức chiến đấu của bọn họ đã tăng lên rất lớn.
- Trần thiếu, ma chiến sắp mở ra, lần này có thể thống khoái chiến một trận không?
Long Tiểu Huyền mở miệng hỏi.
- Trận chiến này sẽ vô cùng gian nan, chưa hẳn có thể chiến đấu thống khoái, nhưng mà cơ hội vẫn có. Các ngươi vẫn cùng ta một chỗ, được chứ?
Cùng chiến đấu với Giang Trần, luôn là một chuyện vô cùng hưởng thụ, tứ đại chân linh tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Giang Trần đem phỏng đoán của mình nói ra một lần.
Long Tiểu Huyền lại khinh thường nói:
- Huyết Ma nhất mạch có huyết sát chi khí lợi hại, bất quá huyết mạch của tứ đại thần thú chúng ta tuyệt đối không tới mức bị huyết mạch ma tộc ăn mòn, điểm này cứ yên tâm đi.
Huyết mạch tứ đại thần thú là huyết mạch chí cao, khả năng bị ăn mòn quả thực rất thấp.
Giang Trần cười nói:
- Đây chỉ là một loại phỏng đoán của ta, có lẽ lần này Thiên ma nhất mạch sẽ đích thân chủ trì tấn công cũng không biết chừng. Chúng ta phải chuẩn bị tốt kế sách ứng phó.
- Hắc hắc, chuyện định phương thức chiến đấu, chiến thuật cứ giao cho Trần thiếu. Chúng ta theo ngươi lăn lộn a.
Thái tuế bạch hổ vô cùng dứt khoát nói.
Sau đó, Giang Trần còn gọi Hạ Thiên Trạch và An Già Diệp tới, kiên nhẫn dặn dò một phen.
Trận chiến này rất quan trọng, Giang Trần phải chú ý tới mỗi một chi tiết, dù là nhỏ nhất.
Nhìn qua bóng đem dần dần biến mất, ánh rạng đông dần dần tới, Giang Trần mở miệng quát một tiếng:
- Chư vị đồng đạo trong Đông DUyên đảo, sau lưng chúng ta là cương vực nhân loại. Đông Duyên đảo này là một bức bình chướng cuối cùng của cương vực nhân loại. Chúng ta phải chống cự ma tộc, không thể để cho ma tộc lần nữa chà đạp gia viên của chúng ta. Không thể để cho con cháu đời sau chúng ta làm nô lệ cho ma tộc.
- Trần thiếu, chúng ta đã chuẩn bị tốt, tử chiến a.
- Chiến.
Tiếng hô cùng một nhịp như muốn phá vỡ mây xanh.
Giang Trần vô cùng hài lòng, nói:
- Chư vị, dưới sự dẫn dắt của Hạ Thiên Trạch và An Già Diệp sẽ giữ vững các vị trí hiểm yếu của trận pháp Đông Duyên đảo. Ta sẽ chọn cơ hội tập kích ma tộc bất ngờ, quấy rối bọn chúng. Làm cho bọn chúng không thể nào chuyên tâm công kích Đông Duyên đảo. Tìm được cơ hội sẽ lần nữa xuống tay, tiêu diệt lực lượng ma tộc. Mọi người nhất định phải chú ý, ma tộc lúc này còn xa không bằng thời thượng cổ, thưc lực không bằng một nửa. Hơn nữa chí ít có một phần ba lão tổ ma tộc đã vẫn lạc. Thực lực bọn họ càng không bằng lúc trước, chúng ta hoàn toàn có cơ hội chiến thắng.