Rất hiển nhiên, bẫy rập mà bọn họ bố trí vô cùng hoàn mỹ. Chỉ cần phi chu của Hoắc Thân vương hơi tiến vào một chút, bọn họ có thể đóng cửa đánh chó. Như vậy mà nói, chí ít bọn họ có bảy tám phần nắm chắc, có thể tiêu diệt toàn bộ đám người Hoắc thân vương.
Chỉ tiếc còn kém một chút là có thể bớt đi một hồi chém giết, có thể binh không dính máu mà tiêu diệt toàn bộ đám người đối phương.
Nhưng mà cho dù phi chu của đối phương dừng lại, người bên Tam Tài đảo vực cũng không có kinh hoàng quá mức. Vốn, bọn họ có rất nhiều phương án tác chiến.
Nếu như bẫy rập không khiến cho đám người Hoắc Thân Vương mắc lừa, bọn họ cũng còn kế hoạch khác.
Cho nên lúc này Tam Tài đảo vực tụ tập một đám cường giả trong các thế lực quanh thân, mới bố trí thiên la địa võng ở nơi này.
Nhân thủ ít nhất gấp ba đám người Hoắc Thân vương bên này.
Dưới loại ưu thế này, cho dù la mai phục hay là phục kích, bọn họ cảm thấy phần thắng hoàn toàn khống chế trong chín thành, thậm chí còn hơn chút.
- Cao thống lĩnh, Hoắc Thân vương kia quả nhiên là lão hồ ly, lại bị hắn phát giác. Đáng giận.
Một gã hán tử một mắt tóc dài có chút ảo não.
Đối tượng hắn nói chuyện là một đại hán tóc ngắn, ngũ quan cao ngất, da màu đồng, người này là một cao tầng của Tam Tài đảo vực, một thân thực lực trong Tam Tài đảo vực cũng là tồn tại có ít.
Lần phục kích này, vị Cao Khuê Cao thống lĩnh này là nhân vật đầu não.
Cao Khuê hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cũng hơi có chút thất vọng vì kết quả này. Dù sao theo hắn thấy, lần phục kích này vốn có thể binh không dính máu.
Đối phương đã không tiến vào bẫy rập, như vậy nhất định phải dựa vào huyết chiến mà chiến thắng.
Nếu như huyết chiến, nhân số bên bọn họ không thể nghi ngờ chiếm ưu thế. Chỉ là dưới huyết chiến, rất khó tránh khỏi chết hoặc tổn thương.
Nếu như đối phương chó cùng dứt giậu, cũng không nói trước được bên bọn họ sẽ có bao nhiêu thương vong.
- Mọi người chú ý, lần chiến đấu này lấy Hoắc thân vương là mục tiêu chủ yếu, không tiếc bất kỳ giá nào nhất định phải chém giết lão hồ ly này. Đinh tổng thủ chỉ là mục tiêu thứ hai, một ít tiểu nhân vật khác cho dù có chạy trốn cũng không sao cả. Chỉ cần lưu lại Hoắc thân vương chuyến đi này của chúng ta đã không tệ. Nếu như chém giết Hoắc thân vương và họ Đinh kia. Việc này đa thành công lớn, sau đó Cao mỗ trở về sẽ thỉnh công cho mọi người.
Cao Khuê này bắt đầu động viên.
Những người khác xoa xoa tay, lần này nhân số trong đội ngũ của bọn họ không ít. Đương nhiên loại phục kích chiến này là quyết đấu giữa các cao thủ với nhau.
Tiểu nhân vật phụ trách quét dọn chiến trường, đem làm bia đỡ đạn.
Theo phân tích của bọn họ, bên Hoắc thân vương, cao thủ đỉnh cấp chính thức chỉ có bốn. Bản thân Hoắc thân vương và Đinh tổng thủ coi như là hai người. Còn hai người nữa là cao thủ thiếp thân của Hoắc thân vương, là hai cánh tay đắc lực vĩnh viễn không rời khỏi bên người Hoắc Thân vương.
Nhưng mà lần này bên bọn họ, số lượng cao thủ lại gấp ba bên Hoắc Thân vương.
Cũng có thể nói là tu sĩ đồng cấp bên bọn họ có mười hai người.
Trừ mười hai người này ra, còn có một ít người tu vi thấp hơn một chút, coi như là tinh nhuệ.
Loại thực lực cách biệt như vậy, muốn tiêu diệt đám người Hoắc Thân vương, Cao Khuê cảm thấy phần thắng tuyệt đối đã ngoài chín thành.
- Tất cả mọi người tiến lên, lộ tuyến chúng ta phục kích được sắp xếp thế này....
Cao Khuê bắt đầu phân tích địa đồ, chỉ trỏ.
- Nhớ kỹ, hai cận vệ kia chúng ta hai đấu một, không cần chú ý quá, chỉ kiềm chế bọn họ là được. Đinh tổng thủ chúng ta cũng phái hai người ra kiềm chế. Ngoài ra sáu người chúng ta vây công Hoắc thân vương. Hai người còn lại thì điều hành ở trung tâm, ở đâu cần bổ khuyết thì lập tức lấp lại. Hành sự tùy theo hoàn cảnh. Được rồi, hiện tại bắt đầu phân phối nhiệm vụ...
Cao Khuê bắt đầu điểm danh.
Hoắc Thân vương là mục tiêu chủ yếu của bọn họ lần này. Cho nên Cao Khuê muốn tự thân xuất mã đối phó với Hoắc Thân vương kia.
Cùng hắn đối phó với Hoắc Thân vương còn có mấy người trong đội ngũ mười hai người này.
Phân phó hoàn tất, Cao Khuê kích thích mọi người:
- Dựa vào kế hoạch, y kế mà hành sự. Bổn tọa tin chắc rằng, Hoắc Thân VƯơng kia cho dù có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối trốn không thoát.
- Chuẩn bị.
Cao Khuê giơ tay lên:
- Các ngươi giữ vững địa bàn của mình, đem tất cả các đường chạy trốn phá hỏng toàn bộ, chúng ta đóng cửa đánh chó.
Ngay khi bên Cao Khuê phân phối hoàn tất, bên ngoài lại truyền tới một tiếng hét lớn.
Nghe thanh âm đúng là tiếng quát mắng của Hoắc Thân vương kia.
- Người trước mặt nghe đây, người sáng mắt không làm chuyện mờ ám. Lén lén lút lút là hành vi của tiểu nhân. Muốn nhắm vào Hồi Xuân đảo vực chúng ta thì quang minh chính đại đứng ra. Để cho bổn vương xem các ngươi là loại mặt hàng gì. Đầu năm nay, chó mèo gì cũng dám có chủ ý với Hồi Xuân đảo vực chúng ta hay sao?
Hoắc Thân vương lên tiếng, lời nói nghe qua có vẻ rất là phẫn nộ.
- Hừ, người sắp chết tới nơi còn hung hăng càn quấy như vậy, thực sự không biết cái gì gọi là chết.
Bên người Cao Khuê, hán tử một mắt tóc dài kia hừ lạnh một tiếng.
- Mọi người bình tĩnh, Hoắc Thân vương này là lão hồ ly, am hiểu công tâm. Chúng ta theo kế hành sự, không nên bị lời nói của hắn quấy nhiễu.
Cao Khuê rốt cuộc là người kiến thức rộng rãi, lập tức lên tiếng.
Mọi người gật đầu, nhìn nhau, nhao nhao biến mất trong hư không.
Cao Khuê khoát tay, mời những người còn lại tới:
- Đi, ra xem chút.
Cao Khuê ỷ vào bên cạnh nhiều người, tự nhiên hoàn toàn không sợ, đĩnh đạc mang theo mấy người nhảy ra khỏi hư không.
Nhìn thấy Hoắc Thân vương mang theo hai cận vệ, còn có Đinh tổng thủ, bốn người rõ ràng ở phía trước, nhìn qua không có bất kỳ bảo hộ nào.
Trong mắt Cao Khuê khẽ động, tràn ngập vẻ cuồng hỉ.
Hoắc Thân vương này là tự mình muốn chết a. Xem bộ dáng xếp thành một hàng của bọn họ, hoàn toàn không có tiến vào trạng thái chiến đấu, nếu như lúc này khởi xướng tập kích, tuyệt đối có thể lập tức chém giết một hai người của đối phương.
Đến lúc đó còn hai người, bọn họ cần phải lo lắng nữa soa?
- Quả nhiên là đám chuột nhắt các ngươi.
Trong mắt Hoắc Thân vương bắn ra vẻ khinh thường:
- Cao Khuê, Tam Tài đảo vực các ngươi chờ đợi ngày hôm nay đã lâu a?
Cao Khuê thấy Hoắc Thân vương còn bảo trì bình thản như vậy, quả thực có chút ngoài ý muốn.
Hắn cười ha hả:
- Hoắc Thân vương, Hồi Xuân đảo vực các ngươi cũng hoành hành nhiều năm như vậy rồi. Đây là lúc nên đem những đồ vật các ngươi nuốt vào nhổ ra a.
- Nhổ ra? Chỉ bằng vào đám mặt hàng như các ngươi sao?
Hoắc Thân vương hiện tại có Giang Trần làm chỗ dựa, lực lượng mười phần, nói chuyện tự nhiên cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Cao Khuê nhe răng cười nói:
- Những mặt hàng như chúng ta? Đúng vậy. Lúc trước chúng ta không có tư cách khiêu chiến Hồi Xuân đảo vực các ngươi. Thế nhưng mà ai bảo các ngươi tự mình tìm đường chết a? Ha ha, nếu như không có mấy thế gia của Đa Văn thần quốc hỗ trợ áp chế nhuệ khí của các ngươi. Hồi Xuân đảo vực các ngươi không may, quả thực không dễ dàng a.
- Thì sao chứ?
Hoắc Thân vương lạnh nhạt nói:
- Cao Khuê, hẳn ngươi cảm thấy, Tam Tài đảo vực các ngươi có thể làm gì được chúng ta hay sao?
- Cho tới hôm nay, ngươi cảm thấy Hồi Xuân đảo vực các ngươi có khả năng lật ngược lại hay sao? Hoắc Thân vương, nơi này phong thủy không tệ, làm nơi táng thân cho ngươi cũng coi như coi trọng ngươi. Cam chịu số phận đi.
Cao Khuê nói xong, khoát tay một cái, mấy tu sĩ còn lại đang ẩn thân trong hư không cũng từ bốn phương tám hướng nhảy ra, lập tức phong tỏa hư không bốn phía.