- Được rồi, trở về chính đề đi. Hiện tại chủ lực của bốn bộ lạc các ngươi không tổn hại, đều bình an tới nơi này coi như vô cùng hoàn mỹ. Bước tiếp theo các ngươi có kế hoạch gì không? Đều nói ra cho bản lão tổ tham khảo một chút?
Khổ Trúc lão tổ dù sao cũng vừa tới địa bàn Nhân tộc. Đối với tình huống còn không quá hiểu rõ.
- Lão tổ, nhân tộc hiện tại thế lực có thể chịu được chiến một trận chỉ có thể là Lưu Ly vương thành. Hạ Lưu Ly vương thành, mọi việc đại cát.
- Nhưng mà thiếu chủ Lưu Ly vương thành này là đại nhân vật a. Chúng ta điều tra qua sự tích quật khởi của hắn, mới phát hiện ra tiểu tử gọi là Giang Trần này quả thực chính là một kỳ tishc.
- Tin tức tốt chính là cường giả Thiên Vị lánh đời của nhân tộc dường như cũng không thích Giang Trần này. Cho nên nếu như chúng ta vây công Lưu Ly vương thành, những cường giả Thiên Vị lánh đời của cương vực nhân loại chưa hẳn sẽ gấp rút tới tiếp viện cho bọn chúng.
Khổ Trúc lão tổ không có buông tha bất luận một chút tình báo nào.
- Còn gì nữa không? Chọn những chi tiết mà nói, càng nhỏ càng tốt.
Khổ Trúc lão tổ mở miệng nói.
Lập tức bốn đại bộ lạc đem những tin tình báo mà bọn họ đạt được hai năm rõ mười dâng lên.
Lúc tới phiên Cổ Na bộ lạc. Cổ Na vương cười khổ nói:
- Cổ Na bộ lạc ta từng giao thủ qua với Giang Trần ở khu vực Tây bắc. Giang Trần này thực lực không tệ, đảm lượng không tệ. Nhưng mà cuối cùng hẳn chỉ là thiên tài còn chưa bước vào Thiên Vị. Căn cơ của hắn còn không có ổn định.
Khổ Trúc lão tổ gật đầu:
- Ngươi nói có đạo lý. Một người trẻ tuổi thế quật khởi quá nhanh, rất dễ dàng bị mọi người chú mục. Muốn ổn định căn cơ, nói dễ vậy sao? Không phải các ngươi nói cường giả Thiên Vị lánh đời của nhân tộc đều có quan hệ rất không xong với hắn sao? Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ cương vực nhân lại hiện tại đang đứng trong giai đoạn chuyển mình. Giữa những lão nhân của nhân tộc và thiên tài quật khởi này, quyền lực còn chưa có chuyển đổi. Nhưng mà trên danh nghĩa và trên thực tế, Giang Trần đã là người đứng đầu nhân tộc.
- Lão tổ, Giang Trần kia thu phục được tám dũng sĩ Cự thạch nhất tộc. Sức chiến đấu vô cùng đáng sợ. Nghe nói rất nhiều người đều chịu thiệt trong tay tám dũng sĩ Cự thạch nhất tộc này.
- Đúng vậy, hắn còn có một đầu Chân Long, đây không phải là tin đồn mà là chân thật. Trừ đầu Chân long này ra, còn có thần điểu Chu Tước, có quan hệ dường như rất thân thiết với tiểu tử này.
Ánh mắt Khổ Trúc lão tổ quét một vòng, nói:
- Mặc kệ Giang Trần này mạnh tới cỡ nào, bốn đại bộ lạc chúng ta có nhiều dũng sĩ như vậy, không có lý do gì sợ hãi những thứ này? Trong tay Giang Trần kia trừ Cự thạch nhất tộc tám người kia, cũng không có thứ gì đặc biệt nghịch thiên.
- Được rồi, bản lão tổ hiện tại phân công. Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc kia cần tám gã cường giả Thiên Vị cầm chân bọn chúng. Mỗi một tộc các ngươi phân ra hai gã nguyên lão Thiên Vị, phân biệt kiềm chế tám huynh đệ này. Có vấn đề gì không? Nhớ kỹ, các ngươi có lẽ không làm gì được tám huynh đệ này, nhưng mà nhất định phải ngăn chặn, cuốn lấy tám huynh đệ Cự Thạch nhất tộc.
- Lão tổ, người định....?
- Bản lão tổ định tự mình trấn áp tiểu tử Giang Trần kia.
- Thánh linh à.
Khổ Trúc lão tổ kia nhẹ nhàng vuốt đầu linh thú hung hãn bên người.
- Thánh Linh à, đối phương có thần điểu Chu Tước, ta có Thánh linh. Sau khi khai chiến ngươi phụ trách cầm chân Giang Trần, biết không?
Đầu Thánh linh kia gật đầu.
- Mọi người nhớ kỹ, lần này đánh hạ Lưu Ly vương thành, là cơ hội tốt nhất của chúng ta, cũng là thời điểm nhân tộc yếu kém nhất. Một khi nhân tộc thức tỉnh, cơ hội chúng ta sẽ nhỏ lại.
Khổ Trúc lão tổ ân cần khuyên bảo.
Cổ Na vương khẽ gật đầu, dường như đối với cách nói của Khổ Trúc lão tổ thập phần tán thành.
- Tất cả mọi người chuẩn bị một chút, đều có chức trách trong người, nhớ kỹ, một khi Khổng Tước thánh sơn bị công phá, không có hiệu lệnh của bản lão tổ, tuyệt đối không thể đánh cướp, phóng hỏa nghe chưa?
Khổ Trúc lão tổ nghiêm túc hạ lệnh.
- lão tổ yên tâm, cho dù hạ được Khổng Tước thánh sơn, chúng ta cũng không dám tự tiện, trước tiên phải thông báo cho lão tổ, chờ mệnh lệnh của lão tổ.
Khổ Trúc lão tổ cười ha hả, chỉ cảm thấy Cổ Na vương biết như vậy, khi nói chuyện ngược lại khách khí hơn rất nhiều.
Chỉ là không biết trong lòng Cổ Na vương kia hiện tại đang điên cuồng. Doanh trướng này là bẫy rập mà hắn tỷ mỉ bố trí. Phong Vân thất hồn tán giờ phút này đã tràn ngập cả doanh trướng.
- Đã đi vào rồi sao?
Giang Trần ở trên Khổng Tước thánh sơn chậm rãi chờ đợi tin tức. Nhận được tính báo của Phệ Kim thử nhất tộc. Giang Trần nghe nói Khổ Trúc lão tổ và thủ lĩnh của ba đại bộ lạc kia đã tiến vào trong doanh trướng của Cổ Na vương.
- Trần thiếu, chắc chắn mười phần.
Phệ Kim thử vương kiên định nói.
Giang Trần khoan thai đứng lên, cười ha hả, hăng hái nói:
- Cái gọi là thượng binh phạt mưu, không chiến mà khuất phục được người khác như vậy mới là vương đạo a.
Nói thật Giang Trần tập hợp nhiều binh lực như vậy, trên thực tế cũng không ngại chiến một trận với Khổ Man tộc. Nhưng kỳ thực hắn cũng không muốn chiến một trận với Khổ Man tộc.
Sức chiến đấu của Khổ Man tộc hung hãn như vậy, cho dù Lưu Ly vương thành chiến một trận với Khổ Man tộc, nhất định là cục diện lưỡng bại câu thương, dù thắng cũng nhất định là thắng thảm.
Nhất là với nhiều thuộc hạ sớm chiều ở chung như vậy, nhiều người như vậy. Trong trận chiến lớn này rất có thể rất nhiều người từ nay về sau sẽ cách biệt âm dương với hắn, loại chuyện này từ tận đáy lòng Giang Trần không muốn.
- Thời gian cũng không sai biệt lắm rồi a.
Ngữ khí Giang Trần nhẹ nhõm, triệu tập Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc:
- Mấy huynh đệ các ngươi đều theo bổn thiếu chủ đi tham gia náo nhiệt.
- Những người khác chuẩn bị một chút, toàn bộ tập kết, chờ hiệu lệnh của ta.
...
Trong doanh trướng của Cổ Na vương, Thánh Linh bên người Khổ Trúc lão tổ bỗng nhiên trở nên nôn nóng bất an, không nhịn được mà thấp giọng gầm rú, trong mắt mang theo vẻ nôn nóng khó hiểu.
- Thánh Linh, đại chiến sắp tới ngươi còn phát điên gì thế?
Khổ Trúc lão tổ quát lớn.
Thánh Linh kia chỉ nôn nóng gầm nhẹ, lông mao toàn thân giống như là những chiếc gai nhọn hoắt, dựng đứng lên, phát ra tiếng rít gào hung hãn.
- Xảy ra chuyện gì?
Khổ Trúc lão tổ câu thông với Thánh Linh kia.
Một lát sau sắc mặt Khổ Trúc lão tổ hơi đổi, vừa đề khí lên lại phát hiện ra khí hải mình lại có cảm giác suy yếu khó hiểu.
So với trạng thái tràn đầy xưa nay của hắn hoàn toàn cách biệt một trời một vực.
Tại sao lại có thể như vậy?
Khổ Trúc lão tổ giật mình vạn phần, hai tay như đao, đột nhiên giơ lên cao, hóa thành hai đạo lưỡi đao vô hình sắc bén, trực tiếp bổ doanh trướng kia ra hai bên.
Doanh trướng kia đổ xuống hai bên, tất cả mọi người lần nữa bạo lộ dưới trời.